Chương 1475
Đậu Miên từ bên cạnh đi đến, cười nói: “Cậu cứ yên tâm đi, mình và Tiểu Thẩm đều là người ở đây, có chúng mình, cậu cứ yên tâm nghỉ phép đi.”
“Đúng vậy, cô vẫn còn một tháng nghỉ phép năm nay đấy!” Cố Hề Hề cười nói: “Đã lâu rồi cô không về nhà phải không?”
Lúc này Tiểu Vương mới định thần lại, thở dài nói: “Bận đến hồ đồ, thật sự không còn nhớ rõ nữa!”
Cố Hề Hề kéo Tiểu Vương ngồi xuống, nói: “Các cô đi theo tôi cũng đã nhiều năm rồi, năm nay ăn tết làm gì thì làm cũng phải nghỉ ngơi dưỡng sức cho thật tốt. Chỉ có nghỉ ngơi tốt thì sang năm mới có sức lực dồi dào để tiếp tục làm việc với tôi. Công ty Danny càng lúc càng lớn mạnh, sang năm tôi dự định sẽ mở rộng các dây chuyền sản xuất khác. Thế nên bây giờ các cô phải dưỡng sức cho tốt để năm sau tôi lại bốc lột và vắt kiệt các cô.”
Ba người cùng nhau nở nụ cười: “Đúng vậy, thiếu phu nhân, chúng tôi đều là cam tâm tình nguyện bị cô bóc lột!”
Cố Hề Hề cũng bật cười: “Tôi đã chuẩn bị quà năm mới cho ba người các cô, mang về nhà hết đi, tận hưởng thật tốt dịp cuối năm!”
Đậu Miên là người đầu vỗ tay: “Thật tốt quá, tôi có thể khoe khoang một hồi trước mặt bố mẹ và họ hàng thân thích rồi!”
Thẩm Khả Khả bất đắc dĩ nói: “Tôi tuy rằng không có người thân để khoe khoang, nhưng đưa đến cho mẹ xem cũng rất tuyệt.
Thấy Đậu Miên và Thẩm Khả Khả đều nói thế, Tiểu Vương chỉ có thể cười tủm tỉm nói: “Vậy xin cảm ơn thiếu phu nhân trước.”
Tiểu Vương nhanh chóng bàn giao tất cả công việc trong tay cho Đậu Miên và Thẩm Khả Khả rồi đặt vé máy bay về nhà.
Chuyến bay hạ cánh đúng giờ.
Tiểu Vương đặt hành lý trên xe đẩy, vừa đi ra ngoài vừa lấy ra điện thoại, chuẩn bị gửi tin nhắn báo cho người trong nhà trước một tiếng.
Cô ấy còn chưa đi ra khỏi sảnh lớn của sân bay đã bị một bóng người chặn lại tại chỗ.
Tiểu Vương ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Tiểu A mỉm cười đứng đó.
Tiểu Vương kinh ngạc: “Sao anh lại ở đây? Chẳng phải anh đi công tác ở Hàn Quốc với tổng giám đốc Doãn sao?”
“Ừ, chuyến công tác kết thúc sớm nên anh xin nghỉ phép.” Tiểu A nhẹ nhàng cười, đi đến, ôm chằm lấy Tiểu Vương: “Anh rất nhớ em, em có nhớ anh không?”
Đáy lòng Tiểu Vương mềm nhũn, vươn tay ôm lấy Tiểu A: “Nhớ chứ!”
Một nụ cười thật tươi bỗng chốc nở rộ trên gương mặt của Tiểu A: “Anh cũng nhớ em.”
“Nhưng anh vẫn chưa trả lời em, sao anh lại ở đây.” Tiểu Vương khó hiểu hỏi.
Tiểu Vương giờ đây đã không còn là cô nhóc EQ âm luôn thẹn thùng như ngày xưa nữa. Bây giờ trợ lý Vương đã trở thành một người phụ nữ lợi hại, sắc sảo trên thương trường.
“Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, cuối cùng em cũng đã du học trở về. Anh chờ không nổi nữa, đến đây cầu hôn với bác trai và bác gái.” Tiểu A đột nhiên buông Tiểu Vương ra, lui về phía sau một bước, quỳ xuống mặt đất, móc từ trong túi ra hộp gấm, mở ra đưa đến trước mặt Tiểu Vương, nói: “Tuy không có hoa hồng, không có bong bóng cũng không có một đám người xung quanh để cổ vũ, hò hét nhưng anh vẫn muốn nói với em rằng, Vương Uông, hãy gả cho anh đi! Anh sẽ chăm sóc cho em đã đời, quý trọng em, yêu thương em, tựa như tổng giám đốc Doãn và thiếu phu nhân vậy, không rời không bỏ, có phúc cùng hưởng, có hoạn cùng chia.”
Hốc mắt Tiểu Vương đột nhiên ẩm ướt: “Tên ngốc.”
“Vậy em nguyện ý gả cho tên ngốc này, bất kể năm tháng có đổi thay, sinh lão bệnh tử, thì vẫn nắm tay nhau không rời sao?” Tiểu A mỉm cười nhìn cô ấy.
“Em nguyện ý!” Tiểu Vương gật đầu thật mạnh, ôm chặt Tiểu A.
Tên ngốc này, anh nói không có hoa hồng, chẳng phải năm đó anh đã hái tặng cho em một đống hoa hồng dại và hoa bìm bịp sao ?