Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1916

Ý nghĩ này vừa nảy ra, Chu Lập Đức làm sao còn tâm trạng mà ăn cơm nữa?

Lập tức nắm chặt lấy thanh sắt, hận không thể chui ra được, hét gầm lên: “Cứu tôi! Cứu tôi với! Tôi không muốn làm chuột bạch, tôi không muốn chết đâu! Người đâu! Thả tôi ra đi! Thả tôi ra đi!!”

Người kia cho chuột ăn xong, đi đến trước mặt Chu Lập Đức, quan sát anh ta một hồi, rồi mở cửa lồng ra.

Chu Lập Đức vừa vui mừng xông ra, vừa nhấc mắt lên, thì thấy trong tay người đó cầm một cái vòng đeo, đang đưa tay về phía anh ta.

“Không không! Cậu đi ra! Cậu định làm gì vậy? Tôi là con người! Tôi không phải chuột bạch, tôi không phải vật thử nghiệm!” Chu Lập Đức liều mạng vùng vẫy đôi tay của mình, nhưng toàn thân anh ta mềm nhũn, không có chút sức lực nào.

Đối phương chẳng cần phải tốn quá nhiều sức lực đã có thể đeo chiếc vòng đó lên cổ anh ta.

Ngay khoảnh khắc chiếc cài được mắc vào, Chu Lập Đức cảm nhận được rất rõ dòng điện đánh lên cổ anh ta.

Toàn thân tê liệt, đến việc đứng dậy anh ta cũng không có đủ sức.

Dưới đáy mắt của Chu Lập Đức lóe lên một tia tuyệt vọng.

Thôi rồi, anh ta đã đeo chiếc vòng này, xem ra không thể thoát ra khỏi đây được rồi.

Người đó xách Chu Lập Đức với toàn thân mềm nhũn đi ra ngoài.

Chu Lập Đức bị đặt lên trên một chiếc ghế, cuối cùng cũng rời khỏi căn phòng này rồi.

Toàn thân Chu Lập Đức không còn chút sức lực nào cả, nhưng con mắt vẫn có thể chuyển động.

Anh ta phát hiện hoàn cảnh chỗ này rất giống với phòng thí nghiệm xuất hiện trong các bộ phim ảnh khoa học viễn tưởng, khắp nơi đều là người mặc áo dai trắng, cùng với những cái phòng thí nghiệm trong suốt.

Người đó đẩy Chu Lập Đức vào trong một căn phòng rồi rời khỏi.

Chu Lập Đức cố hết sức ngẩng đầu lên, vừa nhìn liền thấy con chuột bạch bị giải phẫu đang nằm trên bàn.

Một trong số những con chuột bạch đó, anh ta rất quen thuộc, trên đuôi có lông màu hồng.

Ngay bên cạnh của của Chu Lập Đức.

Con ngươi của Chu Lập Đức, lập tức thu lại, toàn thân bắt đầu run rẩy.

Anh ta đường đường là cậu hai nhà Chu, chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng này.

Những người bên ngoài, cho dù không vừa lòng anh ta, cùng lắm cùng chỉ cho anh ta đinh không cứng không mềm, cãi cọ vài câu rồi thôi.

Đâu có tàn nhẫn như trong này?

Hở một tí là giải phẫu?

Hở một tí là thí nghiệm?

Có còn nhân tính không vậy?

Hô hấp của Chu Lập Đức cũng trở nên nặng nề vài phần.

Ngay lúc này, tiếng bước chân truyền đến từ phía sau lưng.

Chu Lập Đức muốn quay đầu nhìn, nhưng cổ của anh ta không hề có chút sức, anh ta cảm thấy cả người mình đã nổi cả da gà lên.

Người vừa đến đó, chắc không phải đến để giải phẫu anh ta đâu nhỉ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK