Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2116

Văn kiện trọng điểm để ở phía trước, văn kiện không quá trọng điểm để ở phía sau, văn kiện không quan trọng để cuối cùng, không cần Doãn Nhất Nặc ký tên trực tiếp trả về.

Mễ Tiểu Anh không cho phép người khác khi dễ Doãn Nhất Nặc đâu!

Năng suất của Mễ Tiểu Anh siêu nhanh, chờ Doãn Nhất Nặc uống xong canh, công việc đều xử lý xong rồi.

Mễ Tiểu Anh kêu thư ký lại, chỉ vào văn kiện trên bàn nói: ”Văn kiện này cần chủ tịch xem qua, cô đệ trình qua, không cần cô chủ phê duyệt. Còn đống văn kiện này, đều là ký tên đồng ý, một đống chưa ký tên này trả về. Ngoài ra, những văn kiện đó không thuộc phạm vi chức quyền của cô chủ, cầm lại đi đến nơi cần đưa đi.”

Năng suất của Mễ Tiểu Anh đúng là quá kinh hồn bạt vía.

Mặc dù hiện tại ngoài mặt cô đã mất đi chức vị trợ lý đặc biệt của lãnh đạo cấp cao, nhưng mệnh lệnh cô truyền xuống, không ai dám từ chối.

Dù sao, bên cạnh còn có một Doãn Nhất Nặc ngồi ở kia tủm tỉm cười uống canh gà ác do Mễ Tiểu Anh đưa đến cơ mà!

Cô chủ người ta còn nuông chiều, những người khác dám nói cái gì sao?

Huống chi, mấy năm nay, Cố Hề Hề cưng chiều Mễ Tiểu Anh bao nhiêu, mọi người có mắt đều có thể nhìn thấy.

Một cái chức vị thôi mà.

Thật sự không chứng minh được vấn đề gì.

“Được.” Nhóm thư ký nhanh chóng chạy lại ôm một đống văn kiện.

Doãn Nhất Nặc cảm động nói: “Quả nhiên, vẫn là có chị ở bên em mới tốt! Chị không ở bên cạnh em, quả thực là bị những việc này phiền chết mất.”

Mễ Tiểu Anh chuyển động cổ tay một chút, nói: “Cô chủ của tôi ơi, cô nói quá khoa trương rồi, đây là những việc thuộc về công việc của cô, cũng sẽ không ít bao nhiêu.”

“Khụ khụ, không cần nói ra sự thật tàn nhẫn như vậy chứ.” Doãn Nhất Nặc kéo Mễ Tiểu Anh ngồi xuống, cùng cô uống canh: “Anh hàng xóm thế nào rồi?”

Mễ Tiểu Anh lộ ra nụ cười quái dị, nói: “Chung quy cảm thấy cái người tên Tiểu Cát kia, không đơn thuần như anh ta biểu hiện ra ngoài. Anh ta quá nhiệt tình rồi.”

Doãn Nhất Nặc cười hì hì nói: “Nói với cchị một chuyện vui.”

Nói xong, Doãn Nhất Nặc thần bí ghé vào tai Mễ Tiểu Anh, hạ giọng nói: “Đêm qua lúc em trở về, vừa hay đụng mặt người con trai tên Tiểu Cát kia, chị đoán xem anh ta nói gì với em?”

“Nói gì?” Mễ Tiểu Anh thuận theo hàm ý của Doãn Nhất Nặc hỏi: “Sẽ không hỏi thân phận của em chứ? Không lẽ Minh Hâm không nói với anh ta?”

“Chị đoán đúng phân nửa.” Doãn Nhất Nặc cười kỳ dị: “Nhưng mà điều thú vị hơn ở phía sau. Anh ta có thể xem chị là con gái của gia đình giàu có nào đó, không ngừng hỏi em về thân phận của chị, còn cùng em đoán mấy cô con gái của mấy gia tộc, lúc đó em thấy rất tò mò, nên không phủ nhận, cũng không thừa nhận, cứ như vậy úp úp mở mở cho qua. Chuyện xảy ra sau đó, xém chút cười chết em luôn!’

“Chuyện gì?”

“Cậu ta còn nghĩ em là người mà chị bao nuôi.” Doãn Nhất Nặc nói xong, nở nụ cười ha ha ha cả nửa ngày, cười mức đến Mễ Tiểu Anh cũng cười theo.

“Cái gì?” Vẻ mặt Mễ Tiểu Anh không sao hiểu rõ: “Não của anh ta cũng quá lớn rồi nhỉ?”

“Không chỉ có như thế! Anh ta còn ra thư khiêu chiến với em cơ.” Doãn Nhất Nặc cười đến chảy cả nước mắt: “Anh ta nói, cho dù hiện tại em được chị bao nuôi, nhưng cũng chỉ là tạm thời thôi. Con gái nhà giàu có mặt mũi như chị, sớm muộn gì cũng sẽ lựa chọn người đàn ông có tài hoa và năng lực. Ý của anh ta là, em không có tài hoa em không có năng lực, sớm muộn gì cũng sẽ cũng bị chị vứt bỏ, lựa chọn người có năng lực như anh ta. Má ơi, cười muốn chết! Tối qua sau khi nghe anh ta nói xong, em phải nhịn rất lâu mới không bật cười, Làm sao lại có….. Một người thú vị như vậy! Không được rồi, em không nhịn được, ha ha ha ha!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK