Chương 1898
Chỉ cần bạn thân của mình không bị thiệt, thì người khác có chịu thiệt hay không cũng không liên quan đến bà.
Đến lúc ăn cơm tối, Tiểu A đưa tất cả tư liệu liên quan đến.
Doãn Tư Thần xem nhanh một lần, rồi đưa tư liệu qua cho Cố Hề Hề, cười nói: “Xem ra ngoài miệng Mặc Tử Hân nói mặc kệ, nhưng trên thực tế thì vẫn cho người âm thầm đi điều tra tình hình.”
Cố Hề Hề nhận lấy phần tư liệu, kiên nhẫn xem xong, đột nhiên thấy mờ mịt: “Cái này có thể cẩu huyết quá rồi không?”
“Tên đại công tước này họ Cooper, cả đời có hai con trai và hai con gái, cô con gái nhỏ tên Merlot Cooper là con gái út của đại công tước, cũng là đứa con gái mà ông ta thương yêu nhất, và là đứa con do người tình công tước Cooper yêu nhất sinh ra. Mặc dù công tước Cooper không thể giao quyền thừa kế cho cô con gái út này, nhưng lại để lại không ít mối quan hệ sâu rộng và tài sản cho cô ta.”
“Bà Merlot có quyền có thể, lại có nhan sắc, hưởng thụ sự giàu có bậc nhất. Không ngờ món nợ cuối cùng lại rơi lên người vị lão gia nhà họ Cảnh. Căn cứ vào tư liệu, lúc bà Merlot gặp được lão gia nhà họ Cảnh thì đã ba mươi mấy tuổi, lại vừa gặp lão gia nhà họ Cảnh đã yêu, muốn phát triển mối quan hệ yêu đương với lão gia nhà họ Cảnh.” Giọng Doãn Tư Thần mang theo ý cười mà nói: “Nhưng đó chỉ là một mối tình lén lút, bởi vì lúc đó bà Merlot đã có chồng.”
Đôi mắt Cố Hề Hề trong phút chốc liền trừng to: “Thật là quá khó tin. Ban đầu em còn tưởng con gái của vị đại công tước này còn độc thân nên mới lưu luyến mãi không quên lão gia nhà họ Cảnh!”
“Lão gia nhà họ Cảnh cũng là một người phong lưu, lúc đó lại còn độc thân nên làm sao có thể từ chối một cô gái xinh đẹp tự lao vào vòng tay ông ta được. Vì vậy hai người đúng là đã trải qua một mối tình. Chỉ là mối tình này kéo dài trong thời gian không lâu, bởi vì mẹ của Cảnh Dung xuất hiện.” Ngón tay của Doãn Tư Thần gõ lên mặt bàn nói: “Nếu anh không đoán sai thì thủ đoạn của mẹ Cảnh Dung cũng không vừa, nếu không cũng sẽ không trở thành người thắng lợi cuối cùng. Luận về cung đấu, người nước chúng ta chưa bao giờ biết sợ ai.”
Cố Hề Hề không nhịn được bật cười: “Anh là đang khen hay đang chỉ trích vậy?”
Doãn Tư Thần nhíu mày nhìn Cố Hề Hề một cách kiêu ngạo: “Em đoán xem.”
“Em không đoán. Vậy anh nói xem, mẹ của Cảnh Dung có biết sự tồn tại của bà Merlot không?” Cố Hề Hề không chờ đợi được mà hỏi.
“Theo suy đoán của anh, thì bà ta biết.” Doãn Tư Thần nói: “Mặc dù phần tư liệu này không nói rõ ràng, nhưng với phong cách làm việc của vị phu nhân nhà họ Cảnh này thì rõ ràng là đã cướp lão gia nhà họ Cảnh từ trong tay của bà Merlot. Lúc đó, bà Merlot và lão gia nhà họ Cảnh đang trong thời gian tình sâu ý đậm, đột nhiên ông ta bị cướp mất, hiển nhiên kết quả là trong lòng bà ta vô cùng oán giận và tức giận.”
“Mà con người của bà Merlot lại cố chấp, tính chiếm hữu vô cùng mạnh, nói một không nói hai. Xảy ra chuyện như vậy, em cảm thấy bà Merlot sẽ làm gì?” Doãn Tư Thần hỏi ngược lại Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề nghĩ nghĩ, nói: “Đi thách thức mẹ của Cảnh Dung?”
Doãn Tư Thần lắc lắc đầu: “Chỉ một bàn tay vỗ làm sao ra tiếng. Nếu lão phu nhân nhà họ Cảnh vốn không quan tâm thì làm sao bà Merlot có thể thách thức được?”
Cố Hề Hề gật gật đầu: “Có lý! Tử Huyên nói, bà ngoại cậu ấy mặc dù đã ở nước ngoài nhiều năm nhưng kiểu tư duy vẫn là kiểu trong xã hội cũ.”
“Vậy thì đúng rồi. Một người muốn ra tay, một người không quan tâm, bà Merlot chỉ có thể tức đến nội thương. So với người phương Tây thích đánh trực diện thì người nước ta uyển chuyển hơn chiều, nên bà Merlot gặp đúng vị lão phu nhân này chỉ có thể tức đến ói máu. Còn lão gia nhà họ Cảnh lại là một người thích thương hoa tiếc ngọc, ông ta nhìn thấy bà Merlot hùng hổ ép người, lại nhìn thấy bạn gái nhỏ của mình chịu uỷ khuất, cán cân trong lòng liền lệch đi. Cộng thêm việc bà Merlot đã có chồng, lão gia nhà họ Cảnh chỉ là vui chơi qua đường, còn thật sự kết hôn thì ông ta vẫn là chọn cô bạn gái nhỏ dịu dàng hiểu ý. Vì vậy, mẹ của Cảnh Dung không đánh mà thắng.” Doãn Tư Thần nói.
Cố Hề Hề dùng sức lắc đầu: “Không sai, nhất định là như vậy.”
“Bà Merlot chịu thiệt như vậy, làm sao lại không muốn báo thù chứ? Nhưng trong những ngày tháng sau đó của bà Merlot lại lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là bất lực, cái gì gọi là đánh vào không khí. Bởi vì dù cho bà Merlot nói gì hay làm gì, vị phu nhân mới nhậm chức của nhà họ Cảnh cũng đều không quan tâm. Vị phu nhân mới nhậm chức này không ra ngoài tiệc tùng xã giao, cũng không làm ăn, chỉ chuyên tâm vào việc sinh con, dạy con, và hầu hạ chồng. Thế nên Merlot lại nghẹn đến một bụng máu!” Lúc Doãn Tư Thần suy đoán đến đây, cười nhẹ một tiếng: “Đây là kết quả của việc văn hoá của hai nước khác biệt.”