Chương 1750
Ở phía xa, giọng của Hùng Hùng khẽ vang lên: “Những chuyện mà cô nói đều là thật chứ?”
Trái tim của Dư Khiết liền chùng xuống.
Quả nhiên.
Hầu hết đàn ông đều rất khó chấp nhận chuyện này đúng không?
Ngay cả muốn làm bạn bè mà cũng so đo chuyện này ư.
Quả nhiên, cô ấy không bao giờ nhận được phần tình cảm thừa thãi này.
Dư Khiết không hề do dự, liền xoay người đi ra ngoài, khi cô ấy ngồi trên xe thì nhắn tin cho Hùng Hùng: “Đột nhiên tôi có chút việc gấp cho nên phải về, nhờ anh đưa Lý Tư về nhà. Cảm ơn.”
Sau khi gửi tin nhắn xong, Dư Khiết không nhìn vào bên trong nữa, cô ấy liền khởi động xe rồi đi luôn.
Hùng Hùng nhận được tin nhắn của Dư Khiết thì trong lòng của anh ta đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, dường như anh ta đã bỏ qua chuyện gì đó rất quan trọng.
Hùng hùng vội vã đuổi theo, thế nhưng cũng chỉ kịp nhìn bóng dáng xe của Dư Khiết rời đi.
Xe của Dư Khiết, không phải là xe thể thao đỉnh cao, nhưng cũng là xe hạng sang mấy triệu tệ cho nên tốc độ khởi động tự nhiên sẽ không quá chậm.
Chỉ để lại ánh đèn chói mắt, liền không nhìn thấy bóng dáng của Dư Khiết đâu nữa.
Lý Tư nhìn thấy Dư Khiết bỏ chạy một cách chật vật như thế thì trong lòng của cô ta đương nhiên cảm thấy vô cùng đắc ý rồi.
Kể từ lần cô ta bị bọn buôn người đưa vào núi rồi bị hủy hoại thì đây là lần đầu tiên cô ta vui sướng như thế.
Rốt cuộc thì cô ta cũng đã tìm ra cách phát tiết lửa giận trong lòng mình đó là cướp đi tất cả mọi thứ của Dư Khiết.
Nếu như cô ta đã không đoạt công việc, cũng không đoạt được Mặc Tử Hân thì cô ta có thể cướp đi hết tất mọi thứ và người xung quanh Dư Khiết cũng được!
Lý Tư nhìn thấy Hùng Hùng thì tươi cười rạng rỡ: “Cô ta làm sao vậy? Có phải vì tôi nói chuyện với cho nên liền tức giận rồi hay không? Ai, cô ta đúng thật là người bụng dạ hẹp hòi, sao lại để mắt như vậy chứ. Tôi chỉ là nói với anh hai câu mà cô ta đã so đo như vậy rồi. Nếu như sau này hai người ở bên nhau thì không phải anh sẽ bị làm phiền mỗi ngày hay sao? Huống chi, đàn ông cũng có chuyện riêng của đàn ông ở bên ngoài, ra ngoài cần phải xã giao rất nhiều, chẳng lẽ ngày nào cũng phải báo cáo với cô ta hay sao? Hiện tại hai người còn cảm thấy mới mẻ cho nên anh còn cảm thấy chịu được. Thế nhưng ngày tháng trôi đi thì anh có thể chịu được bao lâu cơ chứ?”
Hùng Hùng càng nghe thì sắc mặt của anh ta càng đen lại: “Cô Lý Tư, sao cô lại có thể nói như vậy được chứ? Dư Khiết không phải là loại người như cô nói đâu!”
“Thế nhưng anh cũng thấy đấy, tôi mới chỉ mới nói được 2 câu với anh mà cô ta đã tức giận chạy đi rồi. Nếu như tôi là cô ta thì tôi sẽ không nhỏ nhen như vậy đâu. Không phải ở bên ngoài cũng phải cho đàn ông đủ mặt mũi ư? Hai người còn chưa ở bên nhau mà tính tình đã như thế này rồi. Nếu như thật sự ở bên nhau, mỗi ngày cô ta đều nháo như vậy ở trước mặt anh thì không phải anh mất mặt trước bạn bè lắm sao?” Lý Tư dường như rất hiểu tâm tư của đàn ông về mặt này.
Sao lại không có chuyện gì được chứ? Đương nhiên là rất cần mặt mũi rồi, về mặt này đàn ông rất sợ bị người khác nói rằng mình sợ vợ.
Nhất là loại người như Hùng Hùng, còn chưa đến 20 tuổi mà còn muốn giả trang thành 13 tuổi.
Quả nhiên, sắc mặt của Hùng Hùng không được tốt lắm, nhưng anh ta cũng phản bác lại lời của Lý Tư.