Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2037

Nói cách khác, chuyện xảy ra tối hôm qua có thể lớn có thể nhỏ.

Chuyện lớn nhỏ này là do Doãn Ngự Hàm quyết định.

Doãn Ngự Hàm nói chuyện này rất nghiêm trọng, ảnh hưởng lớn tới tinh thần của Chu Tuyết Nhi, Khương Tả phải bồi thường. Thế thì Khương Tả phải bồi thường số tiền thỏa đáng.

Doãn Ngự Hàm nói chuyện này không nghiêm trọng, chuyện con gái cãi nhau thôi, vậy nhiều lắm thì chỉ cần Khương Tả nói xin lỗi là xong chuyện.

Nhưng mà rõ ràng bố Chu Tuyết Nhi lại cảm thấy một câu xin lỗi nhẹ bẫng chẳng có tí lợi ích thực tế nào.

Nếu không ông ta cũng sẽ không tự mình tới.

Nếu quả thật chẳng qua chuyện này chỉ là cãi vã nhỏ, vậy việc gì phải tự mình tới chứ?

Chẳng phải do cảm thấy Khương Tả vừa bước vào cái giới này, nền móng chưa vững, thừa dịp anh ta chưa có mạng giao thiệp mà cắn một miếng thịt của anh ta hay sao?

Nhưng Khương Tả cũng không phải kẻ ngu.

Nói xin lỗi, nói một rổ cũng chẳng sao. Nhưng bồi thường? Vậy thì phải suy xét một chút rồi!

Bây giờ mới nhìn ra tầm quan trọng của Doãn Ngự Hàm.

Nếu Doãn Ngự Hàm hỏi tới chuyện này thì chứng minh Khương Tả trong mắt Doãn Ngự Hàm coi như công nhận anh ta là một người đứng trên địa vị cao của xã hội.

Nếu Doãn Ngự Hàm không hỏi tới chuyện này, vậy địa vị của Khương Tả vẫn gượng gạo như thường.

Khương Tả cũng rất rõ.

Anh ta phải trả giá một chút mới có thể có được sự cho phép hoàn toàn của cái giới thượng lưu này.

Có thể là một khoản tiền, cũng có thể là một ít cổ phần.

Nhưng những thứ này so sánh với địa vị, thật sự chẳng đáng nhắc tới.

Đây chính là ý nghĩa của việc Khương Tả tự mình tới.

Có thể nói bố Chu Tuyết Nhi và Khương Tả đều mang theo mục đích của riêng mình mà đến, nhưng mà cũng không nói ra lời.

Cũng chính do mắt thần của Doãn Ngự Hàm nhìn thấu tất cả, lúc này anh ấy trực tiếp làm sáng tỏ.

Quả nhiên bố Chu Tuyết Nhi suy nghĩ một hồi, sau đó ông ta trịnh trọng mở miệng nói: “Vậy làm phiền cậu Doãn rồi.”

“Đồng ý.” Khóe miệng Doãn Ngự Hàm cong lên, em trai mình mình tự cưng chiều thôi!

Bên kia, Mễ Tiểu Anh đi theo Khương Tả rời khỏi phòng, lúc đi xuống Mễ Tiểu Anh mở miệng nói: “Anh Khương Tả định nói xin lỗi thế nào?’

Khương Tả dừng chân một chút, lúc quay đầu, trên mặt là nụ cười không thể chê vào đâu được: “Tất nhiên là nghe theo sự sắp xếp của cậu Doãn và trợ lý Mễ rồi.”

Mễ Tiểu Anh cười, tên Khương Tả này đúng là một người thông minh. Có khi chỉ số thông minh của Khương Hữu chẳng bằng một cái móng tay của Khương Tả.

Nói chuyện với người thông minh quả nhiên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

“Vốn cậu Doãn có thể không quan tâm chuyện này.” Mễ Tiểu Anh mở miệng nói: “Nhưng cậu Doãn đã nhúng tay vào. Nếu sau đó nhà họ Chu ra yêu cầu gì quá đáng, anh Khương Tả phải bình tĩnh mới được.”

“Ừm.” Khương Tả nghe hiểu ý của Mễ Tiểu Anh, đáy mắt thoáng qua sự điên cuồng.

Lúc ở núi Anh Đào, anh ta không được Doãn Ngự Hàm thừa nhận.

Không ngờ lại lấy được ở sơn trang Lạc Hà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK