Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2098

Doãn Ngự Hàm cười khẽ: “Nhưng thật ra em mềm lòng.”

“Đối với người có chí cầu tiến, từ trước đến nay tôi luôn mềm lòng.”Mễ Tiểu Anh chủ động lấy đũa gắp thịt bỏ ở trước mặt Doãn Ngự Hàm xem như là lấy lòng.

Quả nhiên Doãn Ngự Hàm bị Mễ TIểu Anh làm cho mềm lòng, cũng không truy cứu chuyện này nữa.

Việc của Minh Hâm, với anh mà nói thật tình chỉ là chuyện nhỏ.

Mặc kệ Doãn Nhất Nặc hay Mễ Tiểu Anh, muốn làm cái gì thì làm cái đó, chỉ cần đừng đi quá giới hạn là được.

Điểm giới hạn đó là chia tay với anh.

“Tập đoàn tài chính Doãn thị chuẩn bị chuyển hình.” Doãn Ngự Hàm một bên gắp lấy miếng thịt mà Mễ Tiểu Anh đưa tới một bên nói: “Anh với Cố Miểu thương lượng một chút, chuẩn bị nghiên cứu phát triển công nghệ khoa học kĩ thuật. Qua mấy ngày còn muốn đi tỉnh Y tìm bà ngoại Liêu một chút.

“Ừ.” Mễ Tiểu Anh gật gật đầu: “Vậy phía bên kia yêu cầu hợp tác sao?”

“Tạm thời không cần. Lần này chúng ta đặt chân vào lĩnh vực cao cấp, không phải là công nghệ khoa học kĩ thuật mà treo đầu dê bán thịt chó. Chúng ta có mục tiêu rất lớn, cho nên cần dung hòa nhiều mối quan hệ.” Doãn Ngự Hàm nói: “Mặt khác, chú Mặc bên kia cũng muốn chúng ta đi, chú mặc đã đọc kế hoạch của anh và Cố Miểu nên cố ý chỉ dạy cho bọn anh.”

Nhiều năm như vậy Mặc Tiểu Hân vẫn chưa lập gia đình, tình cảm của anh ta đối với Cố Hề Hề đã phai nhạt rất nhiều.

Nhưng nửa đời người còn lại cũng không muốn thay đổi khác.

Có thể chăm sóc mấy đứa trẻ là việc mà anh có thể, vì Cố Hề Hề mà làm.

Mễ Tiểu Anh là trợ lí đặc biệt của tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, cô đương nhiên hiểu rõ lĩnh vực và câu nói đơn giản của Doãn Ngự Hàm, lập tức gật đầu nói: “Tôi biết. Khó trách anh có hứng thú với người máy mà tôi mua.”

“Cấp của người máy vẫn quá thấp.” Doãn Ngự Hàm cười khẽ: “Chỉ có thể nói là bán thông minh thế hệ thứ nhất, thứ chúng ta muốn chính là càng ngày càng cao cấp.”

“Vậy trong khoảng thời gian này các anh sợ là sẽ rất vất vả.” Mễ Tiểu Anh hạ giọng nói: “Ở bên ngoài chăm sóc tốt cho bản thân.”

“Anh biết rồi, em cũng vậy.” Đáy lòng của Doãn Ngự Hàm cảm thấy ngọt ngào.

Chỉ cần một câu quan tâm, trong lòng anh đều cảm thấy ngọt ngào không thôi.

Ăn cơm xong, Doãn Ngự Hàm dẫn Mễ Tiểu Anh xuống sơn trang Lạc Hà, vừa mới xuống xe, liền thấy dưới chân núi có một chiếc xe chạy tới đây.

Không đợi Mễ Tiểu Anh đặt câu hỏi, bảo vệ nhanh chóng nói: “Quản gia Mễ, cô không biết sao? Trên núi vừa mới phát hiện một cái ngôi mộ, nói là có thể chôn cất vào thời Đông Hán. Cô cả liếc mắt một cái, liền lấy điện thoại gọi cho cục di tích và văn hóa tới. Xe này có khả năng chính là cục di tích và văn hóa.”

Mễ Tiểu Anh gật đầu.

Từ lúc bắt đầu xây dựng, Mễ Tiểu Anh nhận thấy lớp đất đá ở đây đã được kết tầng lại theo năm tháng, không ngờ phát hiện mộ ở trên núi, đây là chuyện ngoài ý muốn.

Doãn Ngự Hàm cười khẽ: “Đi, giai đoạn hai dự án của anh có lẽ sẽ chắc bị trì hoãn.”

Mễ Tiểu Anh thở dài một tiếng nói: “Không còn cách khác, không thể trì hoãn được.”

Sau khi nói chuyện, xe của cục di tích và văn hóa liền chạy đến trước mặt, có mấy nhân viên công tác xuống xe, vẻ mặt hưng phấn kích động hỏi: “Xin hỏi vị nào là bà chủ của sơn trang?”

Doãn ngự Hàm gật gật đầu: “Đây là sản nghiệp của mẹ tôi, chúng tôi có thể thay mẹ xử lí.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK