Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1886

“Cái đó không giống nhau! Con là người của nhà họ Cảnh, con phải được chia tiền!” Bà ba nhà họ Cảnh càng nói càng tức giận: “Ai mà chê tiền nhiều chứ?”

Vẻ mặt Cảnh Lân tuyệt vọng.

Xong rồi, không thể ở đây thêm nữa!

Xem ra phải nhanh chóng khích lệ chú nhỏ, mau chóng xử lý xong mọi chuyện để chuyển tổng bộ công ty tới nước Hoa mới được.

Ngày này còn ở nhà là sẽ còn bị bắt đi xem mắt ngày đấy, sớm muộn gì cũng sẽ phát điên thôi!

“Con biết rồi con biết rồi.” Cảnh Lân che lỗ tai, nói cái gì cũng không chịu về nhà.

Cảnh Lân đi tìm Cảnh Dung, đúng lúc lại gặp được Cảnh Dung cũng đang phải chịu trận.

Cảnh Dung đang bị mẹ mình thúc giục sinh con, hận không thể đóng gói Cảnh Dung mang tới bên cạnh Đại Nhĩ, tự mình đè hai người họ ra tạo người.

Cảnh Lân nhịn không được mà lắc đầu, người nhà họ Cảnh đều điên rồi.

Điên cuồng như vậy, sợ là không có kết cục gì tốt đẹp.

Cảnh Dung chật vật chạy ra khỏi cửa, trao đổi ánh mắt tuyệt vọng với Cảnh Lân, hai chú cháu không hẹn mà cùng nhau xoay người rời đi.

Cái nhà này, thật sự là không thể ở được nữa.

“Chú nhỏ, tôi cảm thấy bàn cờ này của đối phương có điểm lớn hơn có lẽ là muốn thâu tóm cả nhà họ Cảnh chúng ta.” Cảnh Lân nghiền ngẫm nói với Cảnh Dung: “Tuy rằng công ty của chúng ta không liên quan tới nhà họ Cảnh nhưng cũng không loại trừ khả năng bị nhắm vào.”

“Tôi hiểu ý cậu.” Cảnh Dung lập tức quyết đoán nói: “Không thể kéo dài nữa. Lập tức chuẩn bị chi nhánh ở Nước Hoa, sau đó mang tất cả những phòng ban quan trọng ở đây dời qua đó.”

“Được, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay!” Cảnh Lân nghiêm túc xoay người đi làm việc.

Cảnh Dung đang lo lắng đêm nay nên ngủ ở đâu đây thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Là Đại Nhĩ gọi tới.

“Đại Nhĩ có chuyện gì thế?” Cảnh Dung vẫn nói với giọng nhẹ nhàng như cũ.

“Xin lỗi, tôi cũng không muốn gọi cuộc điện thoại này đâu.” Giọng nói Đại Nhĩ tràn đầy áy náy: “Vừa rồi bà chủ gọi điện cho tôi, nói là anh cãi nhau với bà ấy vài câu rồi bỏ đi. Bà ấy rất lo lắng cho anh nên bảo tôi hỏi thăm anh. Đúng rồi, có phải anh còn chưa ăn cơm không? Bên này tôi đang chuẩn bị bữa tối, hay là anh tới cùng ăn đi?”

Nếu Cảnh Dung đang định từ chối nhưng đột nhiên lại thay đổi quyết định, mở miệng nói: “Được, vậy tôi sẽ qua đó ngay.”

Ngắt điện thoại, ánh mắt Cảnh Dung không có chút dịu dàng nào nữa.

Rốt cuộc là kẻ nào đang bày binh bố trận?

Gấp như vậy đã bắt đầu ra tay rồi sao?

Cảnh Dung rất nhanh đã tới chỗ ở của Đại Nhĩ, Đại Nhĩ ở trong một biệt thự có vườn ở ngoại ô, trước sau đều có một khoảng đất rộng trồng đầy cỏ xanh.

Xem ra, chủ nhân của nó rất yêu quý trân trọng cho nên được sửa sang rất đẹp đẽ.

“Anh tới rồi sao, ngồi đợi chút nhé, sắp ăn được rồi.” Đại Nhĩ đeo tạp dề, tươi cười chào hỏi.

“Ở nơi này đã quen chưa?” Cảnh Dung mở miệng hỏi.

“Quen rồi, bà chủ rất tốt với tôi, cho tôi một chỗ ở tốt như vậy.” Đại Nhĩ tươi cười đáp: “Chỗ này chắc hẳn rất đắt. Tôi không biết nên báo đáp bà chủ thế nào nữa.”

“Sinh cho tôi một đứa con?” Cảnh Dung vừa đùa giỡn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK