Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1305

Vì vậy, trợ lý đời sống không phải chịu bất cứ áp lực nào, đi mua vé tàu chậm ngay lập tức.

À, mặc dù hồi đó vẫn chưa có cách mua vé tàu tiện lợi như mua vé qua điện thoại di động hay qua mạng, nhưng các ông chủ lớn đều không cần phải xếp hàng mua vé, sẽ có người đi làm những chuyện này.

Những người thừa kế công ty lớn như Thượng Kha, đều có người đưa vé tàu đến cửa.

Bởi vì đi tàu chậm, Mộc Nhược Na tính toán thời gian và chặng đường lại lần nữa, sau đó thu dọn một valy hành lý to.

Nghe nói lần này sẽ đi mất mấy ngày, cô không thể mang quá ít đồ được.

Ví dụ như, mùa hè quá nóng, một ngày thay một bộ quần áo là điều chắc chắn.

Sau đó là mang theo dầu gội đầu, sữa tắm… những thứ mình hay dùng, thứ miễn phí ở khách sạn chưa chắc đã hợp với mình.

E hèmmm, còn mang theo kem chống nắng và các sản phẩm tương tự nó nữa.

Mặc dù khuôn mặt của cô có hơi chói mắt sắc sảo, nhưng có cô gái nào lại chẳng phải là công chúa nhỏ? Mình mới mười tám tuổi thôi!

Mộc Nhược Na cứ nghĩ mình mang quá nhiều đồ, nhưng khi cô nhìn thấy valy hành lý Thượng Kha mang đi, cô trực tiếp quỳ!

Không chọc nổi, không chọc nổi.

Riêng Thượng Kha đã mang theo bốn valy hành lý, những thứ khác đều là của trợ lý và

Bạn cứ nghĩ thế này là xong rồi q?

Không, trợ lý đời sống của Thượng Kha nhỏ giọng nói cho cô biết, những thứ này dùng trên đường đi thôi.

Lúc đến thành phố B, sẽ mua mới lại toàn bộ.

Biểu tình lúc đó của Mộc Nhược Na là thế này: “{OoO}”

Được rồi, ai là công chúa nhỏ còn chưa biết đâu?

Hai người đều không đi lối đi phổ thông cùng những người khác, mà đi vào từ lối đi VIP lên tàu trước.

Thượng Kha bao hẳn ba khoang tàu giường nằm, hai khoang ở hai bên giành cho vệ sỹ và trợ lý, anh và Mộc Nhược Na ở khoang tàu chính giữa.

Trong khoang giường mềm có bốn giường, hai giường để ngủ, hai giường để hành lý.

Trên thực tế, Thượng Kha đã rất khắc chế rồi, anh không thay hết bằng một loạt sản phẩm cao cấp, vì sợ Mộc Nhược Na không thích ứng được.

“Anh không quen dùng đồ của người khác.” Thượng Kha mỉm cười, bình tĩnh nhìn Mộc Nhược Na: “Sau này em cũng sẽ dần thích nghi được với cách sinh hoạt này.”

Mộc Nhược Na ngượng ngùng nói: “Em không có nhiều tiền đến vậy. Một tháng, cha em chỉ cho em một ngàn tiền sinh hoạt, số tiền thiếu em đều phải tự đi làm bù vào.”

“Ở cùng anh, em không cần phải tiêu tiền của mình.” Thượng Kha nói xong câu này, lại bổ sung thêm một câu: “Tất nhiên, anh cũng tôn trọng khả năng kiếm tiền của em. Tuy nhiên, do đang đi công tác, tất cả chi phí sẽ đều do anh bỏ ra, em không cần phải lo lắng gì cả.”

Mộc Nhược Na ồ lên, rồi mới bất an trèo lên trên giường ngồi.

Cô sờ vào trên giường, sờ vào gối, a mềm quá, đúng là đồ tốt.

“Không đúng không đúng, ý em muốn nói là, chúng ta chỉ đi công tác thôi, có cần xa xỉ thế này không?” Mộc Nhược Na ngượng ngùng nói: “Với lại chăn trên tàu cũng rất mềm.”

Mộc Nhược Na xuất thân từ gia đình thư hương thế gia, từ nhỏ đã được giáo dục rất tốt.

Cô của hiện tại, vẫn chưa tiếp xúc nhiều với hàng xa xỉ và… hàng hiệu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK