Chương 1874
“Xem ra là sự thật rồi.” Cao Lị tức giận nói: “Người nhà họ Cảnh điên hết rồi sao? Không đi lấy lòng con cưng của ông trời là cậu mà còn tìm cậu gây chuyện?”
“Thôi bỏ đi, không nghĩ đến chuyện này nữa.” Mặc Tử Huyên nói: “Hôm nay tìm mọi người chính là vì muốn giải sầu. Nào, đêm nay không say không về!”
“Được, được, được, cậu yên tâm, đã gọi rượu xong rồi, đảm bảo khiến cho cậu vừa lòng.” Đám người đều bật cười.
Sau đó, bên ngoài lại có mấy người vào phòng, cảnh tượng càng ngày càng náo nhiệt.
Có người đột nhiên hỏi: “Tử Huyên, xin lỗi cậu, chưa được sự cho phép của cậu mà tớ lại dẫn một người quen đến đây. Cậu không có giận đấy chứ?”
Mặc Tử Huyên cũng không nghĩ nhiều: “Nếu đã là người quen thì có gì mà tức giận? Cậu không phải dẫn kẻ thù của tớ đến đây đó chứ? Tớ cũng không biết ở trong nước lại có người dám coi tớ là kẻ thù đấy.”
“Đương nhiên là không phải! Ai dám làm kẻ thù với cô chủ nhà họ Mặc chứ!” Mọi người đều đáp lời.
Ở phía sau, có một giọng nói quen thuộc từ ngoài cửa truyền vào: “Tử Huyên, là tôi.”
Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều tập trung nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy một người đàn ông lịch lãm đứng ở cửa, ánh mắt sâu thẳm nhìn về bên này.
Khoảnh khắc Mặc Tử Huyên nhìn thấy rõ người kia, nhất thời sững sờ.
Người này đúng là
Không ngờ vừa mới nhắc đến Chu Lập Đức, anh ta liền xuất hiện.
“Chu Lập Đức? Tại sao cậu lại ở chỗ này? Không phải cậu vẫn luôn ở nước ngoài sao?” Cao Lị không nhịn được hỏi.
“Nghe nói Tử Huyên về nước, tôi cũng sẽ trở lại.” Chu Lập Đức mỉm cười trả lời: “Hơn nữa, dinh thự Chu Thị là sản nghiệp của tôi, tôi tới đây nhìn một chút, không có quá đáng đấy chứ?”
“Không quá đáng, không quá đáng, biết đây là sản nghiệp của cậu mà! Tiền thanh toán hôm nay tính hết lên người cậu đấy!” Mọi người thi nhau đáp lời.
Ánh mắt của Chu Lập Đức nhìn về phía Mặc Tử Huyên: “Đương nhiên! Chỉ cần các cậu vui vẻ.”
Mọi người bây giờ còn có cái gì không hiểu?
Chu Lập Đức thuần túy là hướng về phía Mặc Tử Huyên.
Mọi người đều rất xúc động.
Chu Lập Đức thích Mặc Tử Huyên thật là khổ cực.
Từ nhỏ đến lớn đều chưa từng thay đổi, luôn yên lặng bảo vệ, yên lặng đợi.
Chỉ tiếc, từ đầu tới cuối Mặc Tử Huyên vẫn không thích Chu Lập Đức.
Thực sự là thảm!
Mặc Tử Huyên vốn còn muốn trực tiếp từ chối Chu Lập Đức như quá khứ, nhưng nghĩ lại, Nhược Na nói có lý.
Dựa vào cái gì chỉ nhà họ Cảnh khiến mình chịu ấm ức, mà mình không thể khiến nhà họ Cảnh ấm ức?
Mình là cô chủ nhà họ Mặc, dựa vào cái gì phải ăn cục tức?
Chu Lập Đức này tới thật đúng lúc!
Đúng lúc dùng anh ta để chọc tức nhà họ Cảnh!
Lúc này Mặc Tử Huyên mỉm cười nói: “Chu Lập Đức, đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?”