Chương 992
“Hình như là đi qua đó thì phải?” Nhất Nhiễm không xác định chỉ vào một hướng, rồi nói: “Xe của anh để ở cửa, hay là để anh chở em đi tìm người đó được không?”
Vân Mạc Dung do dự một chút.
Là mợ chủ nhà họ Tưởng, xung quanh cô có không ít người đi theo bảo vệ.
Tuy nhiên, xe của Nhất Nhiễm hiển nhiên chỉ có thể ngồi được ba người, thêm một người nữa cũng không thể ngồi được.
Nhất Nhiễm thấy cô do dự, vẻ mặt đau lòng: “Sao vậy? Ngay cả anh mà em còn không tin tưởng được sao?”
Vân Mạc Dung đột nhiên xấu hổ.
Đúng vậy, làm sao cô ấy có thể nghi ngờ Nhất Nhiễm đây?
Nói cho cùng, sau khi Nhất Nhiễm bị trúng thuốc xong, anh ấy thà tự làm tổn thương bản thân còn hơn là làm gì cô.
Làm sao cô có thể nghi ngờ anh ấy được?
Vân Mạc Dung lập tức nói: “Cũng tốt, vậy làm phiền anh giúp tôi đuổi kịp người này.”
Sau đó, Vân Mạc Dung quay sang vệ sĩ và trợ lý của mình nói: “Chờ Dật Hải tới thì mau nói anh ấy đi theo tôi! Nói thêm là tên đại tư tế kia có khả năng lại đến đây rồi!”
Mấy người bảo vệ lần lượt gật đầu: “Vâng thưa mợ chủ.”
Vân Mạc Dung không nói nhảm nữa trực tiếp lên xe Nhất Nhiễm, ngồi vào ghế sau với Nhất Nhiễm, tài xế nhanh như chớp lái xe rời khỏi nơi này.
“Người kia ngay ở phía trước sao?” Vân Mạc Dung vội vàng hỏi.
Nhất Nhiễm không nói gì, chỉ nở nụ cười quái dị.
Vân Mạc Dung không nhận được câu trả lời từ đối phương, không nhịn được quay đầu nhìn sang: “Nhất Nhiễm? Anh làm sao vậy?”
“Không phải.”
“Cái gì?”
“Tôi nói, người đó không có ở phía trước.”
“Cái gì?” Vân Mạc Dung lập tức ngây ngẩn cả người: “Anh đang nói cái gì vậy? Không phải anh nói người đó là ở phía trước sao?”
“Không, người đó ở ngay trước mặt cô.” Sau khi Nhất Nhiễm nói xong, toàn thân anh ta đột nhiên thay đổi.
Anh ta không còn là một tên ma bệnh kia nữa mà trở thành đại tư tế thần bí khó lường.
Nụ cười trên mặt Vân Mạc Dung thu lại ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được: “Ý của anh là gì?”
“Mạc Dung.” Nhất Nhiễm nhẹ giọng nói “Cô thông minh như vây bây giờ không phải giả ngu với tôi.”
Không đợi Vân Mạc Dung hành động, động tác Nhất Nhiễm còn nhanh hơn, ấn tất cả các nút khóa xe.
“Cứ nhảy xuống thế này, không sợ chết sao?”
Vân Mạc Dung kiên định nhìn chằm chằm Nhất Nhiễm: “Tại sao anh lại muốn làm chuyện này?”
“Tự nhiên là vì có thể đưa cô đi một cách an toàn.” Nhất Nhiễm bình tĩnh nói: “Là mợ chủ của nhà họ Tưởng, cô luôn có người ở bên cạnh bảo vệ cô, tuy rằng xưa nay cô không hề nhắc đến nhưng tôi biết có người luôn một mực âm thầm đi theo để bảo vệ cô. Vì vậy, tôi không còn cách nào khác ngoài việc phải lấy được lòng tin và sự mềm lòng của cô rồi mới có thể mang cô đi.”
“Lý do.” Vân Mạc Dung nghiêm nghị nhìn anh: “Thân phận thật của anh rốt cuộc là ai? Là đại tư tế của bộ lạc hay là người thừa kế của gia tộc giàu có ở Mexico?”