Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1136

Đứa trẻ này, thật chân thành a!

Lâm Phong thực sự không để cho Mộc Nhược Na đợi lâu, trong vòng nửa tiếng đồng hồ, đã chuẩn bị xong một bàn đầy các món ăn tự nấu.

Không có màu sắc phức tạp, mà là những món rau xào đơn giản.

Tất cả những thứ này đều được chuẩn bị cho Mộc Nhược Na, nhưng bản thân anh ta, lại là những món rau luộc đáng thương và một ít hoa quả khô.

Mộc Nhược Na nhìn vẻ xanh xao của Lâm Phong, nói: “Anh mỗi ngày đều ăn như thế này sao?”

“Trước và sau khi quay phim, tôi đều ăn chay như vậy.” Lâm Phong nói một cách xấu hổ: “Ngoài ra, tôi còn phải tập thể dục mỗi ngày để duy trì tỷ lệ cơ thể.”

Mộc Nhược Na đồng cảm nhìn anh ta.

Làm diễn viên thật sự không dễ dàng mà!

Nhìn đồ ăn, mà cứ như là nhìn kẻ thù vậy.

Cũng may là bản thân không chọn con đường này, vẫn là làm nữ chủ tịch thì thích hợp với cô ấy hơn.

Lâm Phong nhận thấy sự thương hại trong mắt Mộc Nhược Na, anh ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, lập tức nhìn Mộc Nhược Na với vẻ thương hại: “Vậy nên, tôi nhỏ yếu như vậy, tôi có thể cầu xin chủ tịch Mộc sáng suốt và quả quyết, khi quay quảng cáo, ít khắt khe với tôi một chút, để cho tôi thuận lợi một đường được không?”

Mộc Nhược Na dở khóc dở cười, giơ tay lên trên trán Lâm Phong; “Xảo trá! Bản thân anh điều chỉnh trạng thái là được rồi, hiển nhiên sẽ thuận lợi một đường thôi. Tôi sẽ không nhúng tay vào quá trình quay phim.”

“Vậy thì, nếu cái này không được, ngày mai hoặc ngày kia làm hướng dẫn viên du lịch, cho tôi mở mang kiến thức về phong cảnh của thành phố N được không?” Lâm Phong xảo quyệt nói: “Cô sẽ không ngay cả yêu cầu này cũng không đáp ứng tôi đấy chứ?”

Mộc Nhược Na lại cười.

Tên nhóc này, cố ý lấy lùi làm tiến đây mà?

Ngày mai, ngày kia… à, hình như cũng không có việc gì, đúng lúc là cuối tuần, coi như là có thể nghỉ ngơi một chút vậy.

“Được thôi.” Mộc Nhược Na cười nói: “Vậy ngày mai tôi sẽ dẫn anh đi một vòng nơi này. Thật sự thành phố N cũng không khác gì, cũng giống như những thành phố khác thôi.”

Lâm Phong mỉm cười nhìn Mộc Nhược Na.

Không, không giống nhau.

Vì ở thành phố này có cô ấy, vì vậy tất cả mọi thứ đều sẽ thay đổi không thể giống nhau nữa.

Sau khi ăn xong, Lâm Phong nói cái gì cũng không để Mộc Nhược Na động tay, tự mình nhanh tay nhanh mắt dọn dẹp bàn, đem bát đũa đi rửa sạch sẽ.

Lâm Phong đem trái cây đi ra, muốn kêu Mộc Nhược Nha ăn trái cây, lại nhìn thấy Mộc Nhược Na xách túi đang chuẩn bị rời đi.

Một tia tiếc nuối xẹt qua trong đáy mắt của Lâm Phong: “Sao đi vội vậy? Không ở lại thêm một lát?”

“Không. Hôm nay anh quay cũng vất vả rồi. Nghỉ ngơi sớm đi.” Mộc Nhược Na cười nói: “Ăn ít như vậy, lại tiêu hao nhiều như thế, đừng cố gắng gượng.”

Đáy mắt của Lâm Phong hiện lên tia ấm áp.

Những người khác chỉ quan tâm đến việc anh ta có đẹp hay không, có gầy không, kỹ năng diễn xuất có đủ không, từ trước tới giờ không ai hỏi anh ta có mệt hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK