Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1007

“Cô thật tốt với bọn họ.” Mặc Tử Hân ánh mắt mềm mại nhìn Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề trả lời một cách đương nhiên: “Bọn họ đối xử rất tốt với tôi nên tôi hiển nhiên cũng sẽ đối tốt với họn.”

Khi hai người đang nói chuyện thì thấy có người vội vã từ bên ngoài bước vào, đi đến trước mặt Cố Hề Hề và Mặc Tử Hân lập tức dừng lại báo cáo: “Vừa mới xác định được một thân phận khác của anh ta, là giáo sư ngành Trung Quốc học của một trường đại học tư nhân. Thật không ngờ đến một người nước ngoài lại trở thành giáo sư khoa Trung Quốc của trường đại học!”

Cố Hề Hề và Mặc Tử Hân liếc nhìn nhau, đều thấy được sự cạn lời từ trên mặt đối phương.

“Khó trách anh ta được mệnh danh là chuyên gia về Trung Quốc.” Cố Hề Hề thở dài, nói: “Chính là dựa vào điểm này mà anh ta đã giành được sự tán thưởng của chị gái tôi.”

Mặc Tử Hân mỉm cười bất lực.

Những năm đó anh ta cũng bộc lộ tài năng không ít lần, nhưng cuối cùng cũng đâu đạt được gì đâu?

Nhưng mà, bây giờ anh ta đã không còn là cậu thiếu niên năm đó, đã hiểu ra rất nhều chuyện.

“Anh ta hẳn là ỷ vào chính mình có nhiều thân phận như thế, cho nên mới hoành hành không cố kỵ.” Cố Hề Hề cắn răng nói: “Khi nào bắt được anh ta, nhất định phải hung hăng đánh anh ta một trận mới được.”

Mặc Tử Hân cười khẽ; “Chuyện này đơn giản thôi.”

Lúc này mọi người liên tục đến đây tìm Mặc Tử Hân, Mặc Tử Hân muốn ở lại noia chuyện cùng Cố Hề Hề nói thêm hai câu cũng không được, chỉ có thể lưu luyến rời đi.

Mà Cố Hề Hề chỉ mãi nghĩ đến Vân Mạc Dung, cũng không nhận thấy được sự khác thường của Mặc Tử Hân.

Trời đã tối, Cố Hề Hề đè nén tất cả tâm sự dưới đáy lòng, nằm xuống giường.

Cứ ngỡ rằng sẽ ngủ không được, không nghĩ đến đầu vừa chạm gối đã ngủ thiếp đi.

Trong lúc mơ màng, Cố Hề Hề vừa ngẩng đầu liền thấy được một cô gái mặc áo đỏ ngồi trên một tảng đá lớn, đang lau chùi vũ khí trong tay.

Cố Hề Hề chăm chú nhìn cô ấy, lập tức nhận ra cô ấy là ai.

Vân Tử Tiêu.

Kiếp trước của cô.

“Tướng quân Vân.” Cố Hề Hề cất tiếng gọi.

“Cô đã đến rồi.” Vân Tử Tiêu nhìn thấy Cố Hề Hề liền gật gật đầu, có cũng không ngạc nhiên vì Cố Hề Hề đến.

“Cô tìm tôi?” Cố Hề Hề không nhịn được hỏi.

Kiếp trước và kiếp này gặp nhau, quả thật không thứ gì có thể kích thích hơn.

“Vốn dĩ tôi không nên xuất hiện trước mặt cô. Tuy nhiên, có người đã thi triển cấm thuật, triệu hoán tôi lại đây một lần nữa.”

Vân Tử Tiêu buông vũ khí trong tay xuống, đi đến chỗ Cố Hề Hề.

Mặc dù chỉ là gặp trong mơ nhưng Cố Hề Hề lại có thể cảm nhận được hơi thở sát phạt của đối phương, sự uy nghiêm trên người khiến người theo bản năng quỳ lạy.

Cũng may, khi Vân Tử Tiêu đứng ở trước mặt Cố Hề Hề đã kiềm chế lại hơi thở chính mình.

“Thời gian của tôi lần này không nhiều lắm nên tôi sẽ nói ngắn gọn.” Vân Tử Tiêu dịu dàng nhìn Cố Hề Hề: “Tôi cứ nghĩ rằng trên thế giới này không có nhiều nhà chiêm tinh học, lại chẳng thể biết được ở một nơi xa xôi như thế cũng có người am hiểu thuật chiêm tinh. Hơn nữa thuật chiêm tinh của anh ta cũng cùng một mạch với nhà họ Vân.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK