Chương 1034
Cố Hề Hề ngay lập tức nắm lấy cánh tay Doãn Tư Thần, run rẩy nói: “Chúng ta phải nhanh chóng chớp lấy thời cơ, cứu lấy chị tôi! Chị ấy một thân hai mạng, không thể chịu thêm đả kích nào nữa!”
Tưởng Dật Hải gấp đến độ mắt cũng đỏ cả lên: “Tôi đi tìm cô ấy!”
Doãn Tư Thần nhanh tay ngăn Tưởng Dật Hải lại: “Chúng tôi cũng rất lo lắng, kể cả bây giờ cậu có ra khỏi đây thì biết chỗ nào mà đi tìm cô ấy? Đừng gây thêm phiền phức nữa!”
Tưởng Dật Hải điên cuồng hét lên: “Nặc Nặc mang thai rồi, cô ấy một mình ở ngoài kia, nhất định rất sợ hãi! Tôi là chồng cô ấy! Đến cô ấy cũng không thể bảo vệ được, tôi còn có thể làm gì!”
Doãn Tư Thần trông Tưởng Dật Hải như phát điên lên, cũng không có cách nào khác, chỉ có thể ra hiệu với người khác, nhất thời liền đánh ngất Tưởng Dật Hải.
Doãn Tư Thần giao Tưởng Dật Hải đang hôn mê cho Tiểu A, dặn dò: “Nhốt anh ta lại, bây giờ không thể anh ta làm loạn nữa!”
Tiểu A lập tức nghe lệnh, dìu Tưởng Dật Hải ra khỏi đó.
Cố Hề Hề bây giờ mới miễn cưỡng mà bĩnh tĩnh lại một chút, ngẩng đầu trông chờ nhìn Doãn Tư Thần.
Trong lòng cô, Doãn Tư Thần luôn có cách giải quyết vấn đề.
Doãn Tư Thần hít sâu, quay sang nói với Mặc Tử Hân: “Tổng giám đốc Mặc, vốn dĩ tôi không muốn làm vậy. Nhưng tình thế cấp bách, tôi cũng không còn cách nào khác! Mong Tổng giám đốc Mặc tương trợ, tôi muốn điều động vệ tinh tư nhân của Mặc gia. Vệ tinh của Nhà họ Doãn hiện đang không ở trong nước, vì vậy dù cấp bách điều động cũng chỉ sợ rằng không kịp. Hiện tại chỉ có thể mong Tổng giám đốc Mặc tương trợ! Mạng người quan trọng!”
Mặc Tử Hân nhìn Doãn Tư Thần, lại nhìn Cố Hề Hề, nói: “Tuy rằng hiện tại quyền hành của Mặc gia đều ở trong tay tôi, nhưng chuyện điều động quân đội, tôi vẫn phải hỏi ý kiến ông nội trước. Nhưng, tôi nghĩ ông nội biết chuyện cũng sẽ đồng ý. Dù sao thì khi còn nhỏ, ông nội cũng rất thích Nặc Nặc.”
Cố Hề Hề lập tức khẩn thiết nhìn Mặc Tử Hân.
Mặc Tử Hân nhìn thấy ánh mắt khẩn thiết của Cố Hề Hề, không hề do dự liền quay người rời đi.
Doãn Tư Thần nói với Cố Hề Hề: “Mặc gia giấu rất nhiều đồ tốt, đám vệ tinh này đều là tài sản sở hữu độc lập của Mặc gia. Vốn dĩ nó được dùng để kiểm soát sự thay đổi trong vũ trụ, nhưng bây giờ chúng ta chỉ có thể mượn dùng của họ!”
Cố Hề Hề trong chốc lát tràn đầy hy vọng: “Như vậy là có thể tìm thấy chị của em sao?”
Doãn Tư Thần đáp: “Cũng không chắc. Chúng ta coi như đã đào ba tấc đất trong thành phố mà cũng không tìm thấy, thì chắc chắn người đang ở ngoại thành! Nhưng diện tích ngoại thành rộng lớn, chỉ dựa vào sức người để tìm kiếm thì quá chậm. Nếu như Mạc Dung không mang thai, chúng ta có thể đợi được. Nếu như chúng ta đã biết cô ấy mang thai rồi, Nhất Nhiễm không thể không biết. Cũng không biết được Nhất Nhiễm sẽ làm gì Mạc Dung nữa, để cô ấy giữ đứa bé hay làm hại đứa bé. Thế nên chúng ta không thể đợi được! Lần này chúng ta nợ Mặc gia ân tình quá lớn, không sao, ân tình này, sau này ta sẽ trả lại cho họ!”
Cố Hề Hề vô cùng cảm động, liền chạy nhào vào lòng Doãn Tư Thần: “Chồng ơi, cảm ơn anh!”
“Đều là người một nhà cả, nói cảm ơn làm gì?” Doãn Tư Thần trầm giọng nói: “Thật đúng là không để kéo dài thêm nữa. Anh họ quả thực sắp phát điên rồi!”
Cố Hề Hề cảm thấy mình cũng sắp phát điên rồi!
Cô cảm thấy những ngày qua không có ngày nào mà cô được ngủ ngon cả.
Mỗi khi nhắm mắt đều mơ thật chị gái bị nhốt ở một căn phòng tối âm u.
Cũng không biết Nhất Nhiễm có làm hại chị không.
Quả thật là lo lắng.