Chương 2113
Mễ Tiểu Anh nhìn bó hoa tươi trước mặt, chỉ cười cười, không hề nhận lấy, chỉ cười rồi gật đầu: “Được, nếu có cơ hội.”
Tiểu Cát nhìn thấy Mễ Tiểu Anh không nhận hoa tươi, đáy mắt hiện lên một tia thất vọng.
Trước kia anh dùng chiêu này chào hỏi các cô gái, không có lần nào thất thủ.
Những người con gái này đều vui vẻ nhận lấy.
Mặc kệ tương lai có thành hay không, trên cơ bản không có ai sẽ từ chối hoa đẹp như vậy mới đúng.
Nhưng mà Mễ Tiểu Anh cũng những cô gái bình thường ngoài kia, làm sao lại giống nhau?
Mễ Tiểu Anh thản nhiên nói: “Tạm biệt!”
Nói xong, Mễ Tiểu Anh liền vào cửa, không hề có dự định mời Tiểu Cát vào ngồi một chút.
Tiểu Cát huých mũi một cái, mặt xám xịt trở về.
Cảnh này, vừa hay bị Doãn Nhất Nặc nhìn thấy.
Mái tóc ngắn và vẻ ngoài điển trai của Doãn Nhất Nặc, thật sự dễ làm người ta hiểu lầm là con trai.
Cho nên lúc Doãn Nhất Nặc đẩy cửa về nhà, Tiểu Cát thấy được, sắc mặt không dễ coi cho lắm.
“Yo, chị lại có được thêm một người theo đuổi à?” Doãn Nhất Nặc cười hì hì nói với Mễ Tiểu Anh: “Anh trai hàng xóm, trông cũng rất đẹp.”
Vẻ mặt Mễ Tiểu Anh không biết nói gì nhìn cô: “Chị cũng hùa theo đùa giỡn à!”
Nói xong, Mễ Tiểu Anh nhìn Nguyên Thập Tam phía sau Doãn Nhất Nặc, ánh mắt dịu dàng nói: “Thập Tam, cô chọn phòng xong chưa? Thời gian trước phu nhân nói với tôi, cô chuẩn bị quay về rồi, vốn dĩ ở sơn trang Lạc Hà sắp xếp phòng cho cô. Hiện tại sơn trang Lạc Hà tạm thời không ở được, trước hết cô chịu khó ở đây cùng chúng tôi vài ngày, chờ bên sơn trang Lạc Hà xong hẵng quay về.”
Nguyên Thập Tam gật đầu: “Tôi đều được.”
“Vậy được, thiếu cái gì thì cứ nói với tôi.” Mễ Tiểu Anh cười nói: “Tuyệt đối đừng khách sáo.”
Nguyên Thập Tam lại gật đầu, cái gì cũng không nói.
Doãn Nhất Nặc ngồi phịch trên ghế sô pha, không muốn động đậy: “Mệt chết em rồi! Tiểu Anh, bắt đầu từ ngày mai, chị đến công ty ký văn kiện đi! Đó quả thực không phải việc cho người làm! Anh em hãm hại em, tìm cho em một đống việc!”
Mễ Tiểu Anh nói: “Em là cổ đông lớn của công ty, đi đến công ty làm chút chuyện là điều nên làm. Hiện tại có Thập Tam đi cùng em, an toàn cũng có đảm bảo, chị cũng có thể nghỉ ngơi đàng hoàng rồi. Cơ hội tốt như vậy, cậu đừng hòng cướp đoạt!”
“Chị chị chị… đúng là cái đồ vô lương tâm!” Doãn Nhất Nặc than oán một tiếng.
“Được rồi! Mỗi ngày chị đều đến công ty thăm em, được chưa?” Mễ Tiểu Anh nhẫn nại tươi cười, đi qua nhẹ nhàng bấm huyệt trán Doãn Nhất Nặc một cái, làm cho cô thả lỏng một chút: “Chij đưa canh cho em, đảm bảo một tháng không trùng lặp, bồi bổ cho em. Chị bảo đảm chờ Cố Miểu quay về, sẽ trả lại một đại tiểu thư vui vẻ cho anh ấy!
“Chị chính là đang dỗ dành em.” Doãn Nhất Nặc ngoài miệng nói xong còn không buông tha, hành động đã như muốn thỏa hiệp: “Vậy chị nhớ đi sớm một chút.”
“Biết rồi.” Mễ Tiểu Anh cười đồng ý.