Chương 1775
Dư Khiết khiếp sợ ngẩng đầu nhìn lên: “Anh cũng biết rồi?”
Mặc Tử Hân chỉ mỉm cười, nói: “Kỳ nghỉ đông của cô cũng được kha khá rồi đấy nhỉ. Đã đến lúc quay trở lại làm việc rồi. Vẫn còn rất nhiều việc đang chờ cô ở công ty đấy.”
Đôi mắt Dư Khiết đột nhiên sáng lên, cô nở một nụ cười vui vẻ.
“Nhưng hôn lễ của Lý Tư khả năng còn phải giao cho cô phụ trách.” Mặc Tử Hân vỗ vai Dư Khiết nói: “Người có khả năng thì lên làm nhiều việc hơn, chuyện này khởi đầu tốt thì nên kết thúc tốt, tự tay cô hạ màn nó đi.”
“Vâng, tổng giám đốc Mặc, tôi sẽ không để cho anh thất vọng đâu.” Dư Khiết đứng thẳng người nói với Mặc Tử Hân: “Vấn đề khám bệnh của Lý Tư…”
“Tôi đã tìm được một chuyên gia về bệnh tâm thần thích hợp, tôi sẽ cho Lý Tư kiểm tra và điều trị.” Mặc Tử Hân nói: “Trong khoảng thời gian này cô vất vả rồi.”
“Nên làm như vậy mà.” Dư Khiết ngay lập tức trở lại thành con người mạnh mẽ kiên quyết của lúc trước rồi nói: “Tôi sẽ phối hợp với tất cả các nhiệm vụ.”
“Được.” Mặc Tử Hân mỉm cười gật đầu.
Đúng lúc này, có người gõ cửa bước vào, là một trợ lý khác, anh ta nhìn thấy Dư Khiết, đầu tiên là gật đầu chào hỏi với Dư Khiết rồi nói với Mặc Tử Hân: “Tổng giám đốc Mặc, cô Lý Tư yêu cầu được gặp ngài, đã làm loạn ở bên ngoài hơn một tiếng rồi.”
“Để cho con bé vào đi.” Mặc Tử Hân trả lời, sau đó nói với Dư Khiết: “Cô về trước chờ thông báo của tôi.”
“Vâng, tổng giám đốc.” Dư Khiết lập tức xoay người rời khỏi văn phòng.
Chỉ trong chốc lát Lý Tư liền nghiêng ngả lảo đảo vọt vào văn phòng Mặc Tử Hân, cô ta định ôm lấy Mặc Tử Hân lại bị anh tránh đi.
Lý Tư ngã ngồi trên tấm thảm, vẻ mặt tuyệt vọng: “Mặc Tử Hân, em không muốn gả cho Hùng Hùng, em không thể gả cho anh ta!”
“Vậy em muốn gả cho ai?” Mặc Tử Hân ngồi trên ghế của mình, từ trên cao nhìn xuống cô ta: “Lý Tư, em làm cái gì thì trong lòng em không phải rõ ràng lắm sao? Đây đã là biện pháp giải quyết tốt nhất rồi. Tập đoàn tài chính Mặc thị không thể bị bôi đen, nếu cháu từ chối thì sau này không cần tới gặp tôi nữa. Toàn bộ tiền tiêu vặt của em cũng sẽ bị cắt bỏ, em sẽ không còn quan hệ gì với tôi nữa. Cho nên em hãy nghĩ kỹ lại rồi hẵng trả lời.”
Người đã nếm mùi giàu sang rất khó trở lại nghèo khó.
Lý Tư chính là người như vậy.
Khi cô ta nghe nói sẽ đoạn tuyệt tất cả quan hệ và cắt bỏ tiền tiêu vặt thì cả người điên cuồng dao động: “Không thể, tuyệt đối không thể! Mặc Tử Hân, anh không thể đối xử với em như vậy!”
“Nhà họ Hùng đã liên lạc với tôi và nói rằng sẽ đến cầu hôn sớm, trong thời gian này em đừng đi đâu, ở nhà mà chuẩn bị làm lễ cưới.” Mặc Tử Hân thản nhiên nói: “Nếu em đã không thể sống chung với Dư Khiết thì bắt đầu từ hôm nay, Dư Khiết sẽ dọn ra khỏi căn hộ đó và đến ở trong căn hộ cao cấp do công ty chuẩn bị riêng cho trợ lý đặc biệt. Ngoại trừ hôn lễ của em, Dư Khiết sẽ không tham gia vào bất kỳ việc nào khác của em nữa. Em có việc gì cũng đừng làm phiền cô ấy, tôi đã chuẩn bị riêng một vài bảo mẫu và trợ lý cho em.”
Hai mắt Lý Tư càng lúc càng mở to: “Mặc Tử Hân, là Dư Khiết, là lỗi của Dư Khiết! Là cô ta hại em! Chuyện ngày đó vốn phải xảy ra với…”
“Đủ rồi!” Mặc Tử Hân rốt cuộc không chịu nổi nữa, nặng nề vỗ bàn: “Ngày đó cô định cho Dư Khiết uống thuốc rồi để cô ấy gạo nấu thành cơm với Hùng Hùng phải không?”
Lý Tư rùng cả mình: “Làm sao anh lại biết?”
“Đúng vậy. Làm sao tôi lại biết được?” Mặc Tử Hân lạnh lùng nhìn Lý Tư: “Cô không thể nào nghĩ được người uống ly rượu là mình mà không phải Dư Khiết nhỉ?”