Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2216

Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Vậy ngọn nguồn để giải quyết chuyện này thì chỉ có một mình Tiểu Cát. Nếu như hai người có thể thuyết phục Tiểu Cát từ bỏ tôi, thì tôi cũng sẽ vô cùng biết ơn.”

Kim Na lộ vẻ tuyệt vọng: “Chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?”

Mễ Tiểu Anh lắc đầu: “Ít nhất phía bên tôi, muốn cũng không thể giúp được.”

Kim Thịnh thở dài, nói với Kim Na: “Thôi đi, đừng cố chấp nữa. Cô Mễ đã dành tấm chân tình lớn nhất rồi.”

Kim Na bật khóc hu hu, khóc rất đau buồn.

Cô ta thực sự rất thích Tiểu Cát, thích đến tận xương tuỷ.

Tuy nhiên, lời từ chối của Tiểu Cát vào ngày hôm đó, vẫn còn rành rành trước mắt.

Cô ta vốn định tìm cách từ phía của Mễ Tiểu Anh, nhưng lại không có bất kỳ manh mối nào cả.

Mễ Tiểu Anh thương cảm nhìn lấy Kim Na, đúng là thần nữ có ý, Tương vương vô tình mà, thật tội nghiệp.

Mễ Tiểu Anh cụp mắt xuống và nói: “Thực ra thì hai người vẫn còn trẻ, chưa trải qua nhiều thử thách. Nói không chừng, sau một thời gian, bất luận là cô, hay là Tiểu Cát, đều có thể nhìn rõ hiện thực, chấp nhận hiện thực.”

Kim Na nghe không vào tai, che mặt khóc và chạy đi.

Kim Thịnh nói với mặt ngượng ngùng: “Hôm nay chúng tôi thực sự đã đường đột rồi.”

“Không sao cả.” Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Người trẻ tuổi mà, tôi hiểu.”

Mễ Tiểu Anh vẻ mặt ông cụ non, nhìn Kim Thịnh một lúc, cũng không biết nên nói gì mới phải.”

“Vậy thì chuyện hôm nay chúng tôi đến đây, cô Mễ có thể giữ bí mật được không?” Kim Thịnh hỏi.

“Được.” Mễ Tiểu Anh cũng không phải là một người nhiều chuyện, gật đầu nói.

“Cám ơn.” Kim Thịnh thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy và nói: “Vậy tôi không làm lỡ thời gian của cô Mễ nữa, tạm biệt.”

Mễ Tiểu Anh khẽ gật đầu.

Sau khi Kim Thịnh rời đi không bao lâu, thì nhìn thấy Tiểu Cát từ đằng xa vội vã chạy đến,

Khi Tiểu Cát nhìn thấy Mễ Tiểu Anh mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Hoá ra chị ở đây, em còn tưởng…”

“Tưởng làm mất tôi rồi sao?” Mễ Tiểu Anh buồn cười nhìn lấy cậu ta.

“Ừm.” Tiểu Cát làm ra vẻ mặt thật thà chất phác và nói: “Chị Tiểu Mễ, nơi này lớn như vậy, em sợ chị sẽ lạc đường mất.”

Mễ Tiểu Anh cười và nói: “Đã chọn được hoa mình thích chưa?”

“Ừm, em lại chọn thêm vài chậu hoa, em nhất định sẽ chăm sóc thật tốt.” Tiểu Cát vội nói.

“Vậy được, đã chọn xong rồi thì quay về thôi.” Mễ Tiểu Anh đứng dậy và đi ra ngoài.

Tiểu Cát đáp lời, nghi ngờ nhìn xung quanh, cứ luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng lại không nói ra được.

Có thể là cậu ta đã nghĩ nhiều rồi.

Trên đường trở về, Mễ Tiểu Anh không nói chuyện trong suốt cả quá trình, Tiểu Cát cũng đang suy nghĩ nỗi băn khoăn của mình, cũng không nói chuyện, thế là im lặng suốt cả chặng đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK