Chương 1789
Tống Sĩ Triết lại một lần nữa hối hận chính mình không nên đi công tác nước ngoài.
Anh ta đã vô tình bỏ lỡ bao nhiêu chuyện liên quan đến Dư Khiết đây?
Nếu anh ta ở cạnh Dư Khiết khi cô trải qua những chuyện này thì chẳng phải mối quan hệ giữa họ có thể tiến xa hơn một chút sao?
Tống Sĩ Triết lại một lần nữa chán ghét sự thiển cận và ghen tuông của mình từ tận đáy lòng.
Tuy nhiên, nếu đã bỏ lỡ những chuyện trước đó thì bây giờ anh ta càng không được bỏ lỡ.
Tống Sĩ Triết liền xắn tay áo giúp điều chỉnh và lên kế hoạch phân bổ không gian nhà hợp lý, thậm chí còn chủ động dọn dẹp bình hoa và giúp trang trí hoa trà.
Với sự giúp đỡ của Tống Sĩ Triết, căn phòng gần như đã được dọn dẹp chỉ trong chốc lát.
Dư Khiết đã mở tất cả các cửa sổ để thông gió, vài tháng tới là có thể ở được rồi.
Sau khi hoàn thành tất cả công việc, Dư Khiết lại lấy những viên bánh trôi trong tủ lạnh ra: “Ở đây còn chưa ở được, hay là đến chỗ tôi đang ở ngồi một lát?”
Hai mắt Tống Sĩ Triết sáng lên: “Được thôi.”
Vừa hay anh ta cũng mang quà đến cho Dư Khiết, lúc nãy quá hấp tấp nên để trên xe rồi quên mất!
Dư Khiết cùng Tống Sĩ Triết lái xe trở về, đi đến dưới lầu căn hộ mới của Dư Khiết, Tống Sĩ Triết không khỏi nói: “Đãi ngộ của Tập đoàn Mặc Thị thật tốt! Là trợ lý đặc biệt là có thể sống trong một căn hộ tốt như vậy.”
“Ừ.” Dư Khiết cười rạng rỡ: “Đúng là rất tốt.”
“Thực sự xin lỗi, sau này tôi mới biết là em đã thăng cấp.” Tống Sĩ Triết cầm một món quà từ chỗ ngồi và đưa cho Dư Khiết: “Quà gửi muộn, tôi hy vọng em không phiền.
Dư Khiết cũng không khách sáo với anh mà tiếp nhận món quà: “Được rồi, tôi không từ chối nhận quà đâu.”
Sau khi nói xong, Dư Khiết mỉm cười quẹt thẻ mở cửa và đưa Tống Sĩ Triết lên đến tầng của nhà mình.
Mở cửa ra, căn nhà vừa mới được quét dọn sạch sẽ, sáng sủa và ấm áp.
Nhìn ngôi nhà mới này, Tống Sĩ Triết trong lòng có chút mềm nhũn: “Sau này em sẽ sống ở đây à?”
“Chà, cũng không nhất thiết.” Dư Khiết mở tủ lạnh đặt những viên bánh trôi vào và lấy ra một ít đồ uống, rồi nói: “Các trợ lý đặc biệt như chúng tôi đều phải chạy theo chủ tịch. Về cơ bản, chủ tịch ở đâu thì chúng tôi sẽ ở đó. Tất nhiên sẽ có những trường hợp đặc biệt, ví dụ tôi sẽ ở đây hầu hết thời gian trong năm nay. Tuy nhiên, ngay cả khi ở các thành phố khác, Tập đoàn Mặc Thị là trụ sở, trợ lý đặc biệt như chúng tôi luôn có một căn hộ thường trú thuộc về mình. Vì vậy, tôi cũng được coi là thỏ khôn có ba hang, không thể chắc chắn sẽ sống trong hang nào. Anh uống gì nào?”
“Gì cũng được.” Tống Sĩ Triết tiếc nuối liếc nhìn Dư Khiết, có vẻ như sau này chuyện gặp được nhau sẽ không dễ dàng.
“Nghe nói Hùng Hùng và Lý Tư đã kết hôn?” Tống Sĩ Triết không biết nói gì liền tìm đề tài hỏi: “Hai người bọn họ thành đôi như thế nào vậy?
“Một lời khó nói hết.” Dư Khiết thở dài, chuyện này không phải là bí mật, Tống Sĩ Triết ở thành phố N thêm vài ngày thì nhất định sẽ biết chuyện gì đang xảy ra.
Bây giờ Hùng Hùng ngày nào cũng ra ngoài chơi và rất ít khi về nhà, dù có về nhà cũng không gặp mặt Lý Tư.
Lý Tư cũng vậy.
Cô ta đã từng quậy phá trước mặt Mặc Tử Hân, bây giờ cô ta lại quậy phá trước mặt Hùng Hùng.
Lý Tư rõ ràng không thích Hùng Hùng, nhưng khi nhìn thấy một người phụ nữ bên cạnh Hùng Hùng thì cô ta vẫn tức giận và chạy đi gây sự.