Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1908

Yến tiệc được tổ chức ở tầng một của trang viên, xung quanh đài phun nước trong sân có mấy cây dù, để cho mọi người tiện nói chuyện phiếm cùng nghỉ ngơi.

Khắp nơi đều là người hầu mặc đồng phục bưng trà bánh đi tới đi lui phục vụ.

“Bà chủ Doãn!” Người nhà họ Cảnh ùn ùn kéo đến một đám người, thời điểm nhìn thấy Cố Hề Hề thì hận không thể nhào đến biểu đạt tâm tình kích động của bọn họ: “Thật sự là ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu! Bà chủ Doãn ngoài đời thực còn sáng sủa, đẹp đẽ và có khí chất hơn! Vừa nhìn mợ Doãn liền biết mợ là tấm gương của chúng tôi, người gì đâu mà đoan trang ưu nhã cao quý, tài hoa hơn người, nội hàm sâu dày…”

Cố Hề Hề nhìn người nhà họ Cảnh khen bà không ngớt liền không nhiệt tình cũng không lãnh đạm cười nói: “Đã sớm nghe Tử Huyên nói nhà họ Cảnh nhân khẩu nhiều, vừa nhìn chính là một nhà hưng thịnh, xem như là ngày hôm nay được mở mang kiến thức! Lão phu nhân quá khen.”

Cụ Cảnh dẫn theo một bọn đàn ông tiến lại gần Doãn Tư Thần lôi kéo làm quen.

“Tổng giám đốc Doãn, thật ngại quá, hôm qua chúng tôi nhận được tin tức tương đối trễ nên chờ đến lúc chúng tôi chạy đến sân bay thì đã chậm nửa tiếng. Thật sự là quá xấu hổ!” Người nhà họ Cảnh nhiệt tình nói với Doãn Tư Thần: “Mấy ngày nữa tôi làm chủ, Tổng giám đốc Doãn ngàn lần vạn lần đừng từ chối. Anh em chúng tôi thực sự ngưỡng mộ Tổng giám đốc Doãn đã lâu nên đặc biệt muốn hỏi vài vấn đề với Tổng giám đốc Doãn.”

Doãn Tư Thần cười cười vuốt cằm nói: “Tất nhiên rồi, dù sao chúng ta đều mang dòng máu của phương đông. A, tôi còn phải đi chào hỏi Bá tước nên không tiếp chuyện được.”

Doãn Tư Thần xoay người nói chuyện với người khác, người của nhà họ Cảnh lập tức bị bỏ qua một bên.

Cụ Cảnh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liếc nhìn mấy đứa con rồi đi vào trong.

Còn chưa đi được mấy bước thì cụ đã nghe thấy một giọng nữ truyền đến từ phía trước: “Cruz, lâu rồi không gặp.”

Cụ Cảnh liền dừng bước.

Cruz là tên tiếng Anh của cụ Cảnh.

Cụ ngẩng đầu lên nhìn, khi ông nhìn thấy người phụ nữ trước mắt thì liền ngây ngẩn cả người: “Sao bà lại ở chỗ này?”

Merlot Cooper cười cười, ý tứ hàm xúc nói: “Ông có thể đến thì vì sao tôi không thể?”

Cụ Cảnh nhìn thoáng qua vợ mình còn đang đứng ở cửa theo bản năng rồi nói với Merlot Cooper: “Cũng phải, nhà họ Doãn mở tiệc chiêu đãi với nhân vật nổi tiếng ở địa phương, tất nhiên bà Merlot Cooper đây cũng là người như vậy.”

Merlot Cooper nhìn người yêu vẫn hờ hững với mình thì ngay tức khắc nhíu mày không vui nói: “Lâu rồi chúng ta mới gặp lại mà ông chỉ nói với tôi những thứ này à?”

“Merlot Cooper.” Cụ Cảnh thở dài một tiếng: “Chúng ta cũng không còn trẻ.”

Ông đã hơn tám mươi tuổi rồi, không thể muốn làm gì thì làm như ba mươi năm trước được.

“Đúng là không còn trẻ.” Merlot Cooper gật đầu, năm nay bà cũng hơn sáu mươi rồi.

“Nhưng mà ông vẫn quyến rũ như trước.” Merlot Cooper nói với cụ Cảnh: “Sao năm đó ông lại nhẫn tâm như vậy? Nói đi là đi, nói kết hôn liền kết hôn?”

“Bà có chồng, lúc đó tôi với bà sớm muộn gì cũng có kết cục này.” Dường như ông đang nhớ lại khoản thời gian ở chung vui sướng với Merlot Cooper nên liền nhẹ giọng nói: “Không phải bây giờ bà đang rất tốt sao? Chồng bà nghe lời bà, bà cũng thừa kế nhiều tài sản như vậy thì còn thiếu cái gì?”

“Có mà, thiếu ông đấy.” Merlot Cooper càng oán hận: “Tôi không rõ là tôi kém mụ già kia chỗ nào? Sao ông phải rời bỏ tôi mà cưới bà ta?”

Ánh mắt của Merlot Cooper rơi trên người bà cụ Cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK