Chương 1962
Dù sao vốn dĩ cô cũng không định giữ khoảng cách với Doãn Ngự Hàm.
Thêm một Khương Hữu cũng không nhiều hơn, mà ít một Khương Hữu cũng không ít đi.
Nếu Khương Hữu thật sự có bản lĩnh, có thể kéo ánh mắt của Doãn Ngự Hàm từ trên người cô đi, nói không chừng cũng là một việc tốt.
Như vậy thì Doãn Ngự Hàm sẽ không rảnh rỗi nhìn chằm chằm vào cô nữa.
Dù sao chuyện này là do Khương Hữu tự mình làm, sau này Doãn Ngự Hàm có truy cứu trách nhiệm thì cũng sẽ không truy cứu đến trên người cô.
Mễ Tiểu Anh cụp mắt, lặng lẽ nghĩ đến chuyện của bản thân mình.
Cô trông mềm mại đáng yêu, nhưng thật ra thì không hề mềm mại đáng yêu chút nào.
Nếu cô thật sự là một người đáng thương ai ai cũng có thể bắt nạt, thì sớm đã bị ăn đến xương cũng không còn rồi.
Lúc học tập ở nước ngoài, những người bạn học bị vẻ ngoài của cô ta lừa gạt, đều có được bài học sâu sắc!
Có thể xem thường bất kỳ người nào, nhưng không được xem thường Mễ Tiểu Anh.
Đào xong quả dại cuối cùng, Mễ Tiểu Anh dứt khoát cầm lấy giỏ tre đi về.
Lúc không có ai, Mễ Tiểu Anh giả vờ rửa quả dại, đi đến bên cạnh Khương Hữu, nhàn nhạt mở miệng: “Người ta nói tình yêu là tự do, thích ai hay không thích ai đều là chuyện của bản thân mình, không ai có thể can thiệp vào. Cậu Doãn ưu tú như vậy, người thích anh ấy đương nhiên không ít. Cô Khương phải cố gắng lên đấy.”
Nói xong, Mễ Tiểu Anh vung vẫy giỏ tre trong tay, xoay người rời đi.
Khương Hữu ngây người tại chỗ.
Rốt cuộc người phụ nữ này có ý gì?
Lúc nãy còn vừa uy hiếp cô ta đừng kiếm chuyện, bây giờ lại chạy tới cổ vũ cô ta theo đuổi Doãn Ngự Hàm?
Rốt cuộc là cô có ý gì với Doãn Ngự Hàm hay không?
Hay là cô đang mượn tay cô ta để diệt trừ các tình địch khác?
Nghĩ tới khả năng này, ra-đa đỉnh đầu Khương Hữu đều dựng đứng lên hết cả.
Khương Hữu hừ lạnh một tiếng: “Tôi cũng đâu phải con ngốc, làm sao có thể bị cô lừa chứ?”
Nhưng lúc ánh mắt của Khương Hữu hướng về phía Doãn Ngự Hàm, thì trái tim ngu ngốc đó trong phút chốc lại như nuốt mất lý trí của cô ta.
Hừ, lời của Mễ Tiểu Anh cũng không sai.
Bây giờ Doãn Ngự Hàm đang độc thân, ai cũng đều có cơ hội!
Có trời mới biết ai mới là người chiến thắng cuối cùng!
Nếu Mễ Tiểu Anh đã không có ý gì với cậu Doãn, vậy thì đừng trách cô ta không khách khí!
Dù sao cũng là cô tự nói là không có hứng thú với vị trí cô chủ nhà họ Doãn!
Lúc ăn cơm, mọi người đều không quá để tâm đến vị trí của mình, thuận tay kéo ghế ra ngồi xuống là được rồi.
Mễ Tiểu Anh ngược lại kéo dãn khoảng cách với Doãn Ngự Hàm, không xa không gần, dù không rõ ràng là cố ý tránh khỏi nhưng cũng không thân thiết đến khiến người khác lườm nguýt.