Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1011

Vân Mạc Dung không hề cảm thấy buồn ngủ chút nào.

Xuống giường, đứng bên cửa sổ, nhìn bầu trời đầy sao bên ngoài ngẩn người.

Biết được chân tướng, không những không có nhẹ nhõm bớt tý nào, ngược lại càng trầm trọng thêm.

Nếu như nói như vậy, Nhất Nhiễm sẽ càng không dễ dàng buông tha mình như vậy.

Mà bản thân cô ấy thật sự không muốn sinh con cùng bất cứ ai ngoài Tưởng Dật Hải!

Dật Hải vì mình, trả giá quá nhiều, hi sinh quá nhiều.

Mình có đức có tài gì, có thể có được người chồng tốt như vậy.

Mình làm sao có thể làm chuyện có lỗi với anh được chứ?

Không, không thể.

Vân Nặc nắm chặt lan can, nói gì thì nói cũng không thể để Nhất Nhiễm thực hiện được.

Nhất Nhiễm về tới căn phòng của mình, cũng không giống ung dung như vừa rồi, ngược lại lập tức chật vật ở trên mặt đất, cố gắng che ngực, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.

Cơ thể anh ta, thật sự rất tệ.

Anh ta sử dụng năng lực quá nhiều, cuối cùng gặp phải phản phệ rồi.

Thế nhưng anh không thể chết, cũng chết không được, chỉ có thể tiếp tục bị bệnh tật giày vò, cho đến lúc Đại Tư Tế mới xuất hiện.

Nhất Nhiễm chờ cơn đau qua đi, lúc này mới giãy dụa từ mặt đất đứng lên, đỡ bàn đi đến bên giường, từ trên tủ đầu giường, kéo ra một cái hộp, từ bên trong lấy ra một viên thuốc, ném vào miệng, qua một lúc, mới từ từ hồi phục lại.

“Thật đúng là tra tấn người ta.” Nhất Nhiễm tự giễu cười: “Bị Vân Tử Tiêu quất một roi, suýt nữa lấy mạng tôi rồi. Nhưng, tôi sẽ không từ bỏ đâu, Vân Nặc à.”

Nhất Nhiễm vừa chuẩn bị đi ngủ, thì nhìn thấy điện thoại sáng lên.

Anh ta đứng dậy một lần nữa, lấy điện thoại ra xem, là người của anh gửi cho anh tin nhắn: “Tất cả các con đường đều tăng thêm người lục soát và kiểm tra, camera của toàn thành phố đều đã bị quấy nhiễu. Nếu như xuất hiện lần nữa, chỉ sợ xác suất bại lộ trên tám mươi phần trăm.”

“Tám mươi phần trăm à.” Nhất Nhiễm vuốt ve điện thoại, trên mặt hiện lên ý cười: “Doãn Tư Thần, anh quả đúng là tài giỏi. Thành phố R cũng không phải địa bàn của anh, lại có thể nhanh chóng thâm nhập khống chế như vậy, tôi đúng là đã xem thường anh rồi.”

Nói xong câu này, Nhất Nhiễm lại nhìn bản đồ, khóe miệng khẽ nhếch: “Mặc Tử Hân, Thạc Vương, anh cũng đến rồi. Thật sự khiến người khác kính nể!”

Nhất Nhiễm để điện thoại sang một bên, ngã đầu liền ngủ.

Cho dù Doãn Tư Thần bọn họ triển khai kiểm soát lại chặt chẽ thì như thế nào?

Chỉ cần anh ta không ra ngoài thì tốt thôi.

không có ai biết anh ta đang ở đâu.

Thân là Đại Tư Tế, nếu như ngay cả chuyện nhỏ này cũng làm không tốt, thì sẽ không xứng làm Đại Tư Tế.

Rạng sáng ngày tiếp theo.

Vân Mạc Dung vừa ăn xong bữa sáng, có người đi tới cung kính nói: “Cô Vân, ngài Nhất Nhiễm mời cô đi thưởng thức phong cảnh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK