Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1798

Cô vừa thắt xong dây an toàn, Tống Sĩ Triết đưa một túi đồ ăn vặt cho cô: “Em cầm dọc đường ăn đi. Mấy cô gái nhỏ như em đều thích những ăn những thứ này.”

Dư Khiết mím môi cười và đưa tay đón lấy.

Nói thật lòng, cô cảm thấy niềm vui từ tận đáy lòng.

Cho dù ba mươi tuổi nhưng ai không muốn được chiều chuộng như công chúa chứ?

Cố Hề Hề cũng đã 30 tuổi nhưng Doãn Tư thần cũng coi cô như công chúa. Hai người đã kết hôn mấy năm nhưng chuyện này vẫn không hề thay đổi.

Vì gia đình hòa thuận, mối quan hệ vợ chồng ngọt ngào nên cho dù Cố Hề Hề đã là mẹ hai con nhưng trông cô vẫn như thiếu nữ hai mươi tuổi.

Đó không phải là vì cô được tình yêu làm trẻ hóa sao?

Dư Khiết nói không ngưỡng mộ là nói dối.

Không ngờ đến bây giờ cô cũng được đối xử như một cô gái nhỏ.

Cô thật sự cảm thấy ngọt ngào trong lòng.

Tống Sĩ Triết hơn Dư Khiết bốn năm tuổi nên anh thật sự đối xử với cô như một cô bé.

Dư Khiết dù giỏi giang, xuất sắc, mạnh mẽ đến đâu nhưng bên trong cô vẫn là một người phụ nữ.

Vậy nên chiêu đánh bừa này của Tống Sĩ Triết lại trúng trái tim của cô.

Dư Khiết thật sự rất cảm động.

Tống Sĩ Triết lên xe, lấy một chai nước từ phía sau ra, anh không đưa cho cô ngay mà mở nắp chai, đóng lại rồi mới đưa cho cô. Anh đối xử với cô như với một cô gái nhỏ cần chăm sóc bảo vệ. Hành động mở nắp bình nước vừa yêu chiều lại thể trực tiếp cụ thể.

“Cảm ơn.” Dư Khiết hiếm khi nở được một nụ cười thoải mái và tự nhiên như vậy. Kể từ khi tốt nghiệp đại học cô ít khi được thoải mái, dễ chịu như vậy.

“Chuyện tôi nên làm thôi.” Tống Sĩ Triết mỉm cười rồi thắt dây an toàn và vững vàng lái xe về phía trước.

Tiếng nhạc trong xe nhẹ nhàng du dương khiến người ta cảm thấy thư thái.

Tống Sĩ Triết thấy Dư Khiết có vẻ buồn ngủ nên cũng biết cô chưa kịp nghỉ ngơi.

Anh nhẹ nhàng tăng nhiệt độ trong xe lên và hạ ghế xuống cho cô. Anh nói nhỏ: “Có lẽ phải lái xe mấy tiếng đồng hồ, em nằm ngủ một lát trước đi. Đến nơi tôi gọi em.”

Nói xong, anh vươn tay lấy một cái gối ở phía sau đưa cho cô: “Em mở ra sẽ là một cái chăn mỏng, em đắp vào không lạnh.”

Dư Khiết cũng không khách sáo với anh, cô nói: “Vậy em ngủ một lát đã. Hai tiếng sau để tôi lái xe còn anh nghỉ ngơi.”

Tống Sĩ Triết chỉ trả lời được rồi không nói gì nữa, anh lái xe càng ổn định hơn.

Dư Khiết nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, Tống Sĩ Triết không khỏi quay sang nhìn trộm cô vài lần, càng nhìn càng thấy thích, càng nhìn càng thấy an lòng.

Tống Sĩ Triết hiểu rằng cuối cùng anh cũng tìm được người mình muốn.

Cho dù hai người ít khi gặp nhau, mỗi ngày cũng chỉ nói được với nhau mấy câu.

Nhưng chỉ cần đối phương là cô thì anh cảm thấy vô cùng yên tâm.

Trước đây anh không tin vào tình yêu sét đánh.

Anh cảm thấy tình yêu sét đánh là không thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK