Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2054

“Không chỉ vậy, tất cả những loại mỹ phẩm chăm sóc ấy của trợ lý Mễ đều là do công ty thanh toán. Chi phí cho những mỹ phẩm ấy cũng khoảng trăm triệu, còn những trang phục và trang sức, toàn bộ đều được thanh toán. Tôi nghĩ những điều này chắc có lẽ cô Điền chưa được nghe đến, nên mới không biết rõ nhỉ?” Lúc đó miệng lưỡi của Khuê Sinh cũng không chịu ngừng: “Cũng đúng, trang phục của cô Điền đây nhìn toàn hoa lá cành, nhìn kỹ thì đúng kiểu phong cách cũ. Còn mấy nhãn hiệu này hợp tác với nhà chúng tôi, đều là những loại mới nhất và chưa có mặt trên thị trường. Đợi khi nào chúng tôi mặc cho nó cũ đi rồi, mới tung ra trên thị trường. Cô Điền đây không có chút kiến thức gì cũng có thể hiểu được.”

Mễ Tiểu Anh mỉm cười biết ơn Khuê Sinh.

Tuy cô ta không để ý mình bị một người nổi tiếng công kích, nhưng cảm giác được người khác bảo vệ rất ấm lòng.

Từ lúc bắt đầu, Điền Manh Manh không có ý định đó, thậm chí còn có chút tự mãn.

Nhưng với những câu phản đòn của Khuê Sinh, sắc mặt Điền Manh Manh cũng không thể chống đỡ nổi.

Cô ta không tin Mễ Tiểu Anh lại có nhiều tiền như vậy, cô ta tiếp tục nói: “Nói khoác cái gì chứ! Còn tưởng bản thân có nhiều tiền sao?”

Miệng lưỡi thâm độc của Khuê Sinh tiếp tục nói: “Quả thật chúng tôi không có nhiều tiền, nhưng cũng không thể ngăn nổi công ty có nhiều tiền nha. Ông chủ lại rất tốt bụng, sẵn sàng cho chúng tôi lương cao, phúc lợi cao và đãi ngộ tốt. Ai bảo chúng tôi có một ông chủ có tiền như vậy cơ chứ?”

“Anh cứ tiếp tục khoác lác đi! Công ty của các người là cái gì cơ chứ, sao có thể có nhiều tiền như vậy được?” Điền Manh Manh vặn vẹo hỏi: “Chẳng lẽ lại có thể có nhiều tiền hơn so với nhà họ Đường sao?”

“Nhà họ Đường ư? Chúng tôi ở tập đoàn Doãn thị, đại khái doanh thu một năm của tập đoàn nhà họ Đường kia chỉ bằng tiền chúng tôi đi nộp thuế.” Ánh mắt của Khuê Sinh mang theo vài phần kiêu hãnh, anh ta có chút khoe khoang: “Cô Điền có biết công ty cần phải nộp những loại thuế gì không? Ồ, cô chỉ mới mười bảy tuổi, có thể cấp ba còn chưa học xong đã bỏ học rồi nhỉ? Người phụ nữ đứng trước mặt cô đây, tuy lơn hơn cô vài tuổi, nhưng cô ấy đã lấy được bằng thạc sĩ của Pennsylvania. À, xin lỗi, có lẽ đến cả Đại học Pennsylvania cô cũng không biết đâu nhỉ, tôi nghĩ cô nên lên mạng tìm kiếm thử xem.”

Lời nói của Khuê Sinh khiến Điền Manh Manh bất động tại chỗ, cô ta đứng ngây ngẩn cả hồi lâu cũng không nói được lời nào.

Đợi Điền Manh Manh tỉnh lại thì ba người trước mặt đã đi không thấy bóng dáng đâu nữa rồi.

Đường Manh Manh không tin, cô ta lấy điện thoại ra, thật sự tìm kiếm Đại học Pennsylvania, một lúc lâu sau lại tự nhủ với bản thân: “Hừ, nhất định là khoe khoang! Cô ta mới bao nhiêu tuổi chứ? Làm sao có thể vào được trường Đại học tốt như thế được?”

Nói xong, Đường Manh Manh càng ngày càng ghen tị với Mễ Tiểu Anh.

Đợi một chút.

Vừa rồi bọn họ nói là Tập đoàn Doãn Thị à?

Chẳng lẽ người phụ nữ và người đàn ông đẹp trai kia, là Giám đốc của Tập đoàn Doãn Thị sao?

Đôi mắt của Điền Manh Manh chợt sáng lên!

Nếu như có thể trèo cao bám víu với Giám đốc của Doãn Thị, chẳng phải là còn mạnh hơn Đường Đức sao?

Bây giờ Đường Manh Manh bị suy nghĩ hạn hẹp của mình trói buộc rồi, cô ta không dám nghĩ rằng đó là Chủ tịch và chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn họ Doãn Thị, chỉ cần một giám đốc cũng là đủ rồi!

Hơn nữa, người ta đẹp như vậy, đẹp gấp mấy lần so với Đường Đức!

Bấy giờ Đường Đức đi đến: “Em chạy đi đâu vậy? Làm anh tìm nãy giờ!”

“Em…Em đi vệ sinh một chút!” Đôi mắt của Điền Manh Manh long lanh đảo qua đảo lại, cô ta dùng kéo lấy tay của Đường Đức: “Anh yêu, em cũng muốn đi học Đại học!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK