Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1516

Trong suốt giai đoạn lịch sử này, ông chủ Phương hiếm khi nhắc đến với người khác, vì những người khác hoặc là không rõ nội dung cụ thể hoặc là đối thủ và kẻ thù của nhau.

Dư Khiết thì khác.

Cô ấy là luật sư, người biết toàn bộ câu chuyện của vụ án năm đó.

Mà cô ấy lại là người của Mặc Tử Hân, nhà họ Mặc căn bản không thèm ra tay với nhà họ Phương.

Vì vậy, ông chủ Phương còn trò chuyện hứng thú, lôi kéo Dư Khiết ngồi hàn huyên rất lâu, đến khi có người đến chào hỏi, ông chủ Phương mới chịu để Dư Khiết rời đi và tiếp tục trò chuyện với người khác.

Dư Khiết thành công rút lui, trở lại bên người Cố Hề Hề, tiếp tục phục vụ Cố Hề Hề.

Cảnh tượng này bị ông Cát nhìn thấy, ông ta càng ngày càng hối hận, tại sao ngay từ đầu đã không tạo mối quan hệ tốt với cô con gái riêng này?

Ông ta không ngờ rằng con của chồng trước của vợ ông ta mang về lại có có số đỏ như vậy!

Cô ấy không chỉ sinh cho Mặc Tử Hân hai đứa con trai mà còn có bản lĩnh thật sự, không chỉ làm luật sư cố vấn của tập đoàn tài chính Mặc Thị mà còn được Mặc Tử Hân tin tưởng giao cho những nhiệm vụ quan trọng, ở bên cạnh phu nhân Tổng giám đốc tập đoàn tài chính Doãn Thị.

Bây giờ còn có thể có một cuộc trò chuyện thật lâu với ông chủ Phương, người chỉ mới gặp lần đầu tiên!

Nếu Dư Khiết là con gái của ông ta, ông ta cần gì phải hèn mọn đi lấy lòng tên họ Phương đó chứ?

Vậy có khi trở thành tên họ Phương kia còn phải đến lấy lòng ông ta ấy chứ?

Nghĩ vậy, ông Cát lập tức xoay người rời khỏi yến tiệc, đi đến một nơi yên tĩnh bên ngoài, gọi điện cho vợ mình: “Bà với Dư Khiết nói chuyện thế nào rồi?”

Bà Cát oán trách: “Tôi đã nói từ lâu rằng con bé này rất bướng bỉnh và không nghe lời! Tôi có nói hết lời, con bé cũng không nghe! Dù sao tôi cũng là mẹ ruột của con bé, tôi còn có thể hại con bé sao?”

Ông Cát cau mày nói: “Đây không phải lúc nói về chuyện này. Tôi nói với các người, hãy đến thành phố R ngay bây giờ. Đúng rồi, hãy để tài xế lái xe và đưa bà đến đây! Con gái của bà bây giờ thật ghê gớm. Không ai trong số những ông lớn trong bữa tiệc tối nay mà không biết con bé. Hầu như ai cũng có thể tán gẫu hai câu với con bé. Tại sao trước đây bà không nói với tôi những điều này?”

Nếu ông ta biết điều đó sớm hơn, ông ta đã cải thiện mối quan hệ của mình với con gái riêng từ lâu lắm rồi!

Cũng sẽ không bị động như bây giờ.

Bà Cát ngẩn người một lúc.

Bà ta cũng vừa mới biết rằng con gái mình lại có bản lĩnh như vậy!

Sau khi cúp điện thoại, ông Cát trở lại yến tiệc, đợi mãi đến khi Dư Khiết chỉ còn một mình.

Ông ta vội vàng chạy tới, vờ như vừa mới phát hiện ra Dư Khiết: “Tiểu Khiết? Sao cháu lại ở đây?”

Dư Khiết đứng nhiều quá nên hơi mệt, cô ấy muốn tìm một nơi để uống một chút nước và nghỉ ngơi.

Nghe thấy âm thanh, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy bố dượng đang nhìn mình như thể hai người gặp nhau ở nước ngoài.

“Ông Cát, đã lâu không gặp.” Dư Khiết gật đầu.

“Gọi ông Cát gì chứ? Quá xa lạ rồi! Dù không muốn gọi là bố thì gọi một tiếng chú cũng không quá đáng phải không? Mẹ cháu và chú kết hôn nhiều năm như vậy rồi. Em trai Tiểu Quân và cháu cũng xem như cùng huyết thống với nhau.”

Dư Khiết không muốn nói về vấn đề này với ông ta ở đây, vì vậy cô ấy gật đầu: “Chú Cát.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK