Chương 2041
“Vâng.” Mấy người vội gật đầu.
Mễ Tiểu Anh gọi điện thoại cho nhà máy sản xuất đồ gia dụng, kêu bọn họ mau sai người tới sửa chữa hoặc thay đổi.
Xử lý chuyện này xong, bây giờ Mễ Tiểu Anh mới hoàn toàn thở phào.
Đến tầm xế chiều thì người của nhà máy tới, rất nhanh đã đưa ra phương án thay đổi và sửa chữa.
Nhà máy trực tiếp dẫn cả nhà thiết kế và công nhân đến, cho nên hiệu suất vô cùng nhanh.
Chỉ trôi qua có hai ngày đã sửa sang xong tất cả.
Mễ Tiểu Anh mới vừa tiễn người của nhà máy rời đi đã nghe thấy Doãn Ngự Hàm đứng trước mặt mở miệng nói: “Tiểu Anh, những đồ gia dụng trong phòng tôi, tôi không thấy không hài lòng.”
“Vâng, vậy tôi sẽ liên hệ với người ta để đổi…” Lời Mễ Tiểu Anh còn chưa nói hết là đã bị Doãn Ngự Hàm chặn ngang.
“Không, tôi muốn tự chọn một bộ đồ gia dụng hợp với ý thích.” Khóe miệng Doãn Ngự Hàm cong lên, khóe mắt đa tình không giấu được nụ cười: “Em đi cùng tôi đi.”
“Nhưng mà…” Mễ Tiểu Anh có chút do dự: “Tôi là quản gia của sơn trang Lạc Hà, tôi đi rồi thì bên này làm thế nào? Nếu không hay là để cậu Cố đi cùng anh nhé?”
“Cố Miểu phải ở cùng Tiểu Nặc, anh ấy không rảnh.” Doãn Ngự Hàm nói khoác mà không biết ngại tự sắp xếp công việc cho Cố Miểu: “Những người khác đều có chuyện của riêng mình. Cũng chẳng bao xa, chỉ ở thành phố D bên cạnh, đúng lúc mấy hôm nay có một cuộc triển lãm, nghe nói là cho ra không ít robot thông minh cho gia đình, vừa hay có thể tiện tay mua một con về. Cũng chẳng xa đâu, nếu lái xe chắc chỉ mất khoảng hơn ba tiếng. Thời gian ngắn ngủi, có thể đi lại trong ngày, cũng sẽ không làm mất bao nhiêu thời gian của em đâu. Mọi ngóc ngách trong phòng tôi em là người hiểu rõ nhất, em đi tương đối thích hợp. Những người khác không hiểu rõ bằng em, hoặc không có mắt thẩm mỹ như em.”
Mễ Tiểu Anh biết chuyện này không thể từ chối nữa, cô ta chỉ có thể gật đầu nói: “Vậy khi nào chúng ta lên đường?”
“Ngày mai đi.” Tâm trạng Doãn Ngự Hàm cực tốt: “Ăn cơm xong thì lên đường luôn.”
“Được.” Mễ Tiểu Anh chỉ có thể đồng ý.
Sau khi Cố Miểu biết chuyện này, anh ta nói với Cảnh Thiếu Hoài: “Ngự Hàm này đúng là phát huy hết lối đánh quấn người chết không đền mạng mà. Dưới sự quấn quít của cậu ta, sợ là Tiểu Anh không có sức chống đỡ rồi.”
Cảnh Thiếu Hoài cười hì hì nói: “Đây là chuyện tốt mà! Hai người bọn họ vốn rất xứng đôi. Cũng không uổng công một đám chúng ta phối hợp đóng kịch với anh Ngự Hàm!”
“Đúng thế.” Cố Miểu cười nhẹ: “Chỉ mong cậu ấy có thể khiến Tiểu Anh mở rộng tấm lòng sớm một chút.”
Hôm sau ăn xong bữa sáng, Doãn Ngự Hàm và Mễ Tiểu Anh chuẩn bị lên đường, đột nhiên Tiêu Diễm Diễm nói: “Triển lãm đó tôi cũng rất có hứng thú, tôi có thể đi theo xem một chút không?”
Mễ Tiểu Anh còn chưa mở miệng, Doãn Ngự Hàm đã từ chối: “Không thể.”
Sắc mặt Tiêu Diễm Diễm lập tức tái nhợt, lúng túng mở miệng: “À… Tại sao vậy?”
“Bởi vì tôi không muốn đi cùng cô.” Doãn Ngự Hàm từ chối cực kỳ thẳng thắn: “Hơn nữa bọn tôi có những chuyện riêng khác phải xử lý, cô Tiêu định thăm dò bí mật của Tập đoàn tài chính Doãn thị đó à?”
Sắc mặt Tiêu Diễm Diễm càng trắng hơn, vội nói: “Không phải thế, không phải thế. Vậy tôi không đi là được chứ gì.”
Nói xong Tiêu Diễm Diễm vội xoay người rời đi.
Mễ Tiểu Anh không đồng ý nói: “Cho dù anh không thích cô ta cũng không cần nói thế đâu.”
“Để cô ta từ bỏ ý định sớm một chút, đây là tốt cho cô ta.” Đột nhiên Doãn Ngự Hàm sán lại gần nói bên tai Mễ Tiểu Anh: “Em còn nói tôi à? Lúc em từ chối tôi còn tàn nhẫn hơn thế này rất nhiều đấy.”