Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1912

Sắc mặt của Đại Nhĩ lập tức trở nên xanh xao vài phần.

Một hồi sau, Cố Hề Hề lại mở miệng nói: “Tôi có thể giúp cô, đương nhiên cũng có thể hủy cô. Tuy ở đây không phải là địa bản của nhà Doãn chúng tôi, nhưng cô chắc cũng biết, nhà Doãn này chỉ làm khách thôi cũng được mọi người tung hô, đối đầu với người sau lưng cô, cũng chẳng qua chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể giết chết rồi. Cô Đại Nhĩ, vẫn chưa muốn nói ra sự thật sao?”

Toàn thân Đại Nhĩ bắt đầu run rấy!

Cô ta sai rồi!

Cô ta không nên kiếm chuyện với Cố Hề Hề!

Cô ta chắc chắn bị điên rồi mới đi tin lời của bà già kia!

Bà già đó nói Cố Hề Hề chẳng qua chỉ là một cô chủ được nuông chiều trong nhà, chẳng biết gì hết, rất dễ bị lừa.

Bây giờ xem đi, có chỗ nào là dễ bị lừa chứ?

Người ta đã luôn tỉnh táo xem trò hề đó!

Nực cười, nhà Cảnh còn tưởng mình có thể nắm giữ được mọi thứ!

Ngu xuẩn!

Quá ngu xuẩn rồi!

“Cô Đại Nhĩ, nếu hôm nay, tôi đã cho cô một cơ hội này rồi, chắc chắn sẽ không làm khó cô.” Cố Hề Hề tiếp tục nói: “Đương nhiên rồi, cô Đại Nhĩ có quyền giữ im lặng, không nói ra sự thật. Tôi cũng sẽ không nói gì. Chỉ là, tôi không đảm bảo được, cô Đại Nhĩ có phải có thể an toàn rời khỏi đây không. Nói thật thì, ngay lúc chúng tôi xuất phát đến đây, nhà mẹ đẻ của Mặc Tử Huyên đã bỏ ra ba ngàn tỉ để thuê mấy đội ngũ đang trên đương tiến đến đây. Mục tiêu của mấy người này là ai, chắc không cần tôi nói thẳng ra đâu nhỉ?”

Toàn thân Đại Nhĩ run rẩy dữ đội.

Đại Nhĩ không thể ngồi yên nữa, quỳ ngay xuống trước mặt Cố Hề Hề, van xin nói: “Mợ Doãn hãy cứu cháu!”

Cố Hề Hề đưa tay đỡ Đại Nhĩ đứng dậy: “Hôm nay chỉ là một bữa tiệc bình thường, không phải tiệc hồng môn gì cả, cô Đại Nhĩ không cần phải lo lắng như vậy. Tôi ấy, tính cách tốt bụng lắm, cho nên hôm nay là tôi đến nói chuyện với cô. Đương nhiên, qua ngày hôm nay, sẽ là người khác nói chuyện với cô, chắc không còn là cuộc trò chuyện thoải mái vui vẻ vậy giống vậy nữa đâu.”

“Cháu nói, cháu nói!” Đại Nhĩ bị Cố Hề Hề dọa sợ, toàn thân run rẩy nói: “Có một người đàn ông gọi cho cháu, chỉ cháu làm như vậy! Người đàn ông đó nói, chỉ cần cháu làm theo chỉ dẫn của anh ta, ngoài việc cho cháu một khoản tiền lớn, còn tự nguyện giúp cháu ổn định người nhà của cháu, cho cháu một công việc tốt nữa! Cháu không dám từ chối! Bởi vì sau khi từ chối lần đầu, qua ngày hôm sau, cháu thấy một con thỏ đầy máu me ở nhà trọ của cháu. Người đó đang cảnh cáo cháu! Cháu sợ lắm! Cháu không thể không nghe theo được! Sau đó, Cảnh lão pphu nhân tìm đến cháu, cháu liền tiện thể theo về đây luôn! Mọi thứ đều là do người đàn ông đó chỉ bảo cháu, không hề liên quan đến cháu!”

“Người đàn ông đó là ai? Tên gì?”

“Cháu không biết, đó giờ đều là anh ta đến tìm cháu, không cho cháu tìm anh ta trước.” Đại Nhĩ run rẩy nói: “Người đó nói, cháu nhất định phải chia rẽ Cảnh Dung và Mặc Tử Huyên! Chỉ cần cháu làm được thì anh ta sẽ tha cho cháu và người nhà cháu! Cháu thật sự không còn cánh nào khác, mợ Doãn, bà hãy cứu cháu!”

Cố Hề Hề thở phào một hơi, hỏi: “Vậy thì, nếu người đó đứng trước mặt cô nói chuyện, cô có nhận ra được người đó không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK