Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1621

Cố Hề Hề hé miệng định nói, cô muốn nói với cô ấy là mình không hề tìm người điều tra gì Dư Khiết cả, nhưng khi nhìn thấy cảm xúc của Dư Khiết có vẻ hơi kích động, cô cũng không tiếp tục nói ra những lời kia nữa.

Cô ấy luôn bình tĩnh và kiên quyết như vậy, dường như cô ấy sinh ra chính là một người máy không có cảm xúc.

Nhưng làm sao con người lại không có cảm xúc được?

Sở dĩ cô ấy làm như vậy, cũng chính là chuẩn bị cho chính mình một chiếc mặt nạ, chiếc mặt nạ dùng để bảo vệ bản thân mình.

Cố Hề Hề có thể hiểu được tâm trạng của Dư Khiết bây giờ, cho nên cô quyết định không nói gì thêm nữa, chỉ làm một người thính giả lắng nghe cô ấy nói.

Quả nhiên, sau khi Dư Khiết nói ra, thì cứ nói liên tục không ngừng lại được: “Mẹ mình tìm mình rất nhiều lần, lý do cũng đơn giản thôi, chính là bố dượng mình muốn bám vào nhà họ Mặc, càng trắng trợn hơn nữa là muốn mình trở thành người phụ nữ của tổng giám đốc Mặc, vậy thì ông ta có thể trở thành cha vợ của tổng giám đốc Mặc rồi. Sau đó lợi dụng thế lực của nhà họ Mặc, có thể hô mưa gọi gió. Bố mình ở bên kia thì tốt hơn một chút, lúc đó cũng không muốn mình làm những chuyện như vậy, nhưng mà lại bị mẹ mình châm ngòi mà cũng đổi lại muốn mình làm như vậy. Trước khi mình đến Malaysia, bọn họ cũng đã tự phân chia nhau đi tìm mình, chỉ là vẫn luôn bị mình từ chối mà thôi.”

“Mình biết, mình làm việc ở bên cạnh tổng giám đốc Mặc, tất sẽ thu hút không ít sự chú ý và suy đoán của nhiều người. Nhưng mình chỉ muốn làm một công việc ổn định, không cần gì nữa cả, mình có làm gì sai sao? Nếu như mình làm việc ở một công ty nhỏ bên ngoài, sớm muộn cũng bị người khác ăn đến nỗi xương cốt cũng chẳng còn. Mình vì muốn có một công việc ổn định, siêng năng chăm chỉ, cẩn trọng việc làm, tận tâm với công việc, làm tốt việc của mình, vậy vì sao bọn họ cứ muốn bức ép mình như vậy?”

“Đúng, mình là mẹ ruột sinh ra Mặc Ngôn và Mặc Thuyết, nhưng như vậy thì sao chứ? Mình không hề tính toán hay có ý định nhận lại hai đứa con, mình cũng không định lấy cái danh người mẹ ra để áp bức trở thành vợ của tổng giám đốc Mặc. Cho dù Dư Khiết mình có phải chịu đựng cuộc sống này thế nào đi nữa, cũng sẽ không lưu lạc giảm sút đến bước đường đó. Nhưng mà người nhà của mình, haha, cái gọi là người nhà kia, chẳng qua chỉ là một đám sinh vật hút máu dưới danh nghĩa người thân mà thôi. Bố mẹ mình không hề yêu nhau, ngày ấy lúc ly hôn, họ bước đi nhanh hơn ai hết, mình liền trở thành con chồng trước không ai cần.”

“Lúc đó mình thật lòng cảm ơn bọn họ vì đã đợi mình vào đại học rồi mới ly hôn, như vậy thì mình mới không bị khổ sở đến nỗi không vào nổi đại học. Sau khi lên đại học rồi, bọn họ trong định nghĩa của mình, cũng chỉ là nghĩa vụ nuôi dưỡng mà thôi, cũng không có bất kì cảm tình gì khác nữa. Bây giờ bọn họ đều có gia đình riêng của bản thân họ rồi, cũng có những đứa con riêng rồi, bọn họ chỉ cần cùng gia đình mình sống thật tốt không phải là được rồi sao? Tại sao cứ phải muốn can thiệp vào cuộc đời của mình chứ?”

“Thật sự mình không thể hiểu nổi, mình tự dựa vào chính mình để sống thì sai ở đâu chứ? Tại sao cứ muốn mình phải trở thành người đi ăn bám đàn ông như vậy?” Dư Khiết nói tới đây, cảm xúc đã có chút sụp đổ, hốc mắt ửng đỏ, lộ ra ánh nước.

Cố Hề Hề không nói gì, chỉ bước tới nhẹ nhàng ôm Dư Khiết vào lòng.

Dư Khiết cũng đưa tay ôm lấy Cố Hề Hề, khóc không ra tiếng.

Những chuyện ủy khuất mà cô ấy phải chịu những ngày này chưa từng nói với bất cứ ai.

Nếu như không phải tối này Cố Hề Hề nhắc đến chuyện gia đình của cô ấy, chỉ sợ rằng cô ấy sẽ tiếp tục chịu đựng như vậy cho đến ngày không thể chịu đựng được nữa thì thôi.

Cố Hề Hề nhẹ nhàng vỗ vào sau lưng của Dư Khiết, nói: “Khóc đi, khóc ra hết cho thoải mái đi.”

“Mình cũng muốn có một gia đình, một gia đình lành mạnh. Nhưng mà mình không có được. Cố Hề Hề, cậu có thể hiểu không? Kiểu người rách nát như mình đây, căn bản không có cách nào có được một gia đình hoàn chỉnh, lành mạnh, bởi vì theo bản năng mình sẽ trốn tránh cảm tình, trốn tránh trách nhiệm, trốn tránh cả tình yêu. Mình rất sợ, tương lai mình sẽ là một người mẹ không đủ tư cách, bỏ rơi đứa con của mình. Cho nên mình vẫn luôn chỉ muốn một mình, cứ thế cứ thế sống tiếp, rồi cứ như vậy một mình cô đơn rời khỏi thế giới này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK