Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1553

Lập tức có người đi ra ngoài mạnh mẽ bắt lấy mấy người khách còn chưa kịp rút lui vào phòng.

Người nọ còn đang không ngừng giãy giụa: “Tôi là khách các người mời đến, các người muốn làm gì? Anh đây là muốn làm cái gì? Buông tay, buông tôi ra!”

Mấy người kia giãy giụa cũng bị túm đi vào, biến thành tấm gỗ trước mặt cậu cả nhà họ Khúc: “Các vị hãy ở chỗ này an ổn nghỉ ngơi một chút, chờ chúng tôi xử lý xong chuyện gia đình, sẽ bồi tội các vị thích đáng!”

Mấy người kia vừa muốn cự tuyệt, liền nhìn thấy người của cậu cả nhà họ Khúc, thô lỗ túm lấy ông cụ Khúc từ trên sô pha lên, mạnh mẽ đưa tới phòng trên lầu.

Bọn họ lập tức sợ ngây người!

Cái này, đây là tình huống gì?

Bạch bạch bạch!

Tất cả các ánh đèn ở đây đều bị tắt hết.

Trong đám người lại một lần nữa xôn xao, thỉnh thoảng truyền ra âm thanh tiếng thét mắng chói tai.

Tiểu Vương gắt gao che chở cho Cố Hề Hề, không để cho cô bị người khác đụng vào.

Dư Khiết nói khẽ với Cố Hề Hề: “Trong chốc lát thời điểm loạn lên, tôi sẽ che chở cho các cô rời đi. Tổng giám đốc Mặc Tử Hân đã an bài người tiếp ứng ở bên kia, đi ra ngoài từ bên này ra đó, đại khái cần thời gian mười phút.”

Cố Hề Hề nói: “Được, làm phiền rồi.”

Cố Hề Hề hướng tới nhìn về phía Mặc Tử Hân, lại thấy biểu tình của Mặc Tử Hân vô cùng bình tĩnh, hiển nhiên những gì phát sinh trước mắt này đều đã trong dự đoán của anh ta.

Đáy lòng Cố Hề Hề vô hình mà yên ổn lại.

Cô tin tưởng, có Mặc Tử Hân ở đây, chính mình sẽ không có việc gì.

Mặc Tử Huyên thong dong lui về vị trí an toàn bên trong, quay đầu hỏi anh trai của cô ấy: “Anh đang tính ăn hết toàn bộ sao?”

Mặc Tử Hân cười khẽ một tiếng: “Người nhà họ Mặc chúng ta cho tới bây giờ chưa từng chịu qua ủy khuất nào. Nếu đã dám chơi lớn như vậy, liền phải làm tốt công tác chuẩn bị cho bệnh thiếu máu thôi. Nhà họ Khúc đã đứng ở chỗ này hơn một trăm năm, hẳn là sẽ có chút thứ tốt.”

Mặc Tử Huyên tỏ ra một bộ dáng quả nhiên như thế.

Cô ấy liền đã biết, vị anh trai này của chính mình, sẽ không vô duyên vô cớ tự nhiên đến đây chúc thọ.

Tất cả nơi này, nói vậy đều đã nằm trong kế hoạch của anh ta.

Chẳng qua, cô ấy cũng rất tò mò anh ta sẽ hành lên đầu ai đây?

Mặc Tử Hân nhìn thấy những chiếc xe đó đamg chậm rãi tới gần đây, rốt cuộc cũng ra lệnh: “Lùi lại.”

Mệnh lệnh vừa ra trên đám người của Mặc Tử Hân mở ra một con đường, hộ tống vài cô gái lui lại về sau.

Đoàn người mà Doãn Tư Thần phái tới, vô cùng linh hoạt phối hợp cùng với người của Mặc Tử Hân mang đến cùng nhau ra ngoài.

Đoàn người vừa mới thoát ly khỏi đám người kia, lập tức liền cùng một đám người khác đối đầu.

“Tổng giám đốc Mặc Tử Hân đây là muốn đi đâu vậy?” Một tên lính đánh thuê có dáng người cực kỳ cường tráng mở miệng ngăn cản lại đường lui của bọn họ: “Nơi này đang ầm ĩ như vậy, Mặc tổng xác định không muốn xem chút sao?”

Mặc Tử Hân vô cùng bình tĩnh nhìn anh ta: “Đây là chủ ý của Rắn Độc, hay là mệnh lệnh của anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK