Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1924

Chu Lập Đức lập tức ấn nghe, bên kia truyền đến tiếng khóc: “Cậu hai, không xong rồi, tứ phía có người thu mua cổ phiếu của nhà họ Chu! Có hai cổ đông lớn, đã đem tất cả số cổ phiếu trong tay chúng ta bán đi rồi! Người kia còn nói, nếu cậu hai không dừng tay lại, 30% vốn chủ sở hữu của nhà họ Chu đều sẽ đổi chủ…”

Sắc mặt Chu Lập Đức vô cùng nhợt nhạt, ném điện thoại sang một bên, dùng ngữ khí khẳng định nói: “Là ông làm đúng chứ!”

Cảnh Dung nhẹ nhàng cười, nói: “Chính xác mà nói, đó là do cháu trai tôi làm. Bây giờ có thể bảo nó dừng tay lại, cũng chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi! Ông cũng không cần đi tìm người trợ giúp, tôi đều nói chuyện hết với họ rồi, không ai hỏi chuyện gia đình nhà ông. Mặc kệ nói như thế nào, bây giờ tôi vẫn trên danh nghĩa con rể nhà họ Mặc, những người đó sẽ không thể không cho tôi mặt mũi được. Ông Chu à, bây giờ, chúng ta có thể nói chuyện được rồi chứ?”

Chu Lập Đức hít vào một hơi!

Trước đây ông ta chỉ biết Cảnh Dung là một công tử ăn chơi, lại không nghĩ rằng, công tử chỉ là vẻ bên ngoài, ẩn giấu bên trong một thủ đoạn tàn nhẫn.

Cảnh Dung thu mua cổ phiếu bằng bất cứ giá nào, say đó bán lại với giá thấp, nhất định sẽ khiến cho cổ phiếu của nhà họ Chu bị xáo động, dẫn tới dân thu mua cổ phiếu bất an.

Ông ấy thà giết một ngàn kẻ địch, tự mình hại tám trăm người, cũng muốn để cho nhà họ Chu khó chịu.

Làm xong chuyện này, Cảnh Dung cho dù tổn thất một chút tiền, nhưng nhà họ Chu lại phải nhận lấy sự tức giận của bên cổ đông và bên thu lợi.

Quá quỷ quyệt!

“Ông muốn nói chuyện gì?” Chu Lập Đức thận trọng xem xét tình hình hiện tại.

“Tôi muốn biết rằng, rốt cuộc là ai ở sau lưng chỉ điểm ông.” Cảnh Dung rót cho Chu Lập Đức một chén rượu, nói: “Người này nhằm vào nhà họ Cảnh, nhằm vào tôi! Cơn tức này, nếu tôi cứ thế nuốt xuống, tôi còn là đàn ông sao?”

“Tôi cũng không biết người đó là ai, tôi chỉ biết đối phương đối với hành tung của ông rõ như lòng bàn tay.” Chu Lập Đức sắc mặt tái nhợt nói: “Tôi thừa nhận, tôi có ý định thọc gậy bánh xe, nhưng mà tôi chưa từng nhằm vào nhà họ Cảnh.”

“Hiểu rồi, ông chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay người đó thôi.” Cảnh Dung gật gật đầu: “Ông cũng có bản lĩnh đấy, đi đả kích nhà họ Cảnh. Nếu ông có bản lĩnh này, người thừa kế nhà họ Chu chính là ông, mà không phải là anh cả của ông rồi.”

Đáy mắt Chu Lập Đức cất giấu sự tức giận, lại không dám bùng phát.

Bây giờ sinh mệnh nhà họ Chu, còn đang nằm trên tay Cảnh Dung.

“Tôi muốn giúp, nhưng vì bất lực, bởi vì vẫn luôn là đơn phương liên hệ.” Chu Lập Đức cắn răng nói: “Tôi cũng không biết thân phận của đối phương.”

“Không sao cả. Tôi chỉ hỏi ông một câu, nếu người này đứng trước mặt ông nói chuyện, ông có thể nhận ra không?” Cảnh Dung mở miệng hỏi.

“Có thể.” Chu Lập Đức gật gật đầu.

“Vậy tốt.” Cảnh Dung khẽ mỉm cười: “Vậy thì, mấy ngày nữa muốn nhờ ông Chu một chút, hỗ trợ tìm người.”

“Được…” Chu Lập Đức tới tình trạng này rồi, cũng đã đoán ra, ông ta với Mặc Tử Huyên không còn hy vọng gì nữa, chỉ có thể cúi đầu, nói: “Tôi làm theo lời ông nói, vậy cổ phiếu của nhà họ Chu…”

Cảnh Dung bình tĩnh nhìn ông ta nói: “Chỉ cần ông Chu làm theo lời tôi nói, cổ phiếu trong tay tôi, sẽ trả lại nhà họ Chu theo giá thị trường.”

“Cảm ơn.” Ông Chu lúc này mới nhẹ nhàng thở dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK