Chương 1848
Lời của Hùng Hùng đột ngột dừng lại.
Tay chân Hùng Hùng luống cuống trong một lúc, dường như anh ta đang nghĩ rằng mình nghe nhầm rồi.
“Lúc kết hôn tôi sẽ đưa thiệp mời tự viết tay cho anh. Chữ thư pháp của tôi rất đẹp, sẽ không để anh mất mặt đâu.” Dư Khiết nhìn thẳng vào Hùng Hùng, trong ánh mắt hiện liên tia phức tạp và thương cảm khó giải thích.
Hùng Hùng thoáng chốc liền ngẩng đầu lên, không để cho nước mắt rơi xuống.
Anh không thể để mất người này.
“Được, một lời đã định.” Hùng Hùng gật gật đầu: “Tài liệu ở đâu, để tôi ký.”
Dư Khiết mở tập tài liệu trên bàn ra, mở nắp bút ra rồi đặt lên trên mặt bàn.
Hùng Hùng cầm nó lên, nhìn cũng không thèm nhìn rồi uyển chuyển ký lên tên của mình.
Đặt bút xuống một cách nặng nề sau đó liền xoay người bước ra ngoài.
Ngay lúc vừa bước ra khỏi cửa, nước mắt của Hùng Hùng chợt rơi xuống.
Tuổi trẻ không biết mùi vị của sầu, nên mới nói lời sầu.
Hùng Hùng lúc này chỉ cảm thấy bản thân không thể đau lòng.
Anh ta dường như đã trưởng thành chỉ sau một đêm.
Người ta thường nói đàn ông muốn thực sự trưởng thành, hoặc là gặp phải mối tình đầu khó quên, hoặc là phải trải qua một trận kinh thiên động địa.
Hùng Hùng lao vào trong xe của mình và bắt đầu nổ máy.
Lúc này, trên đài phát sóng bài hát “Nương tựa lẫn nhau” của Trần Tiểu Xuân: “Cho dù thế giới xung quanh em có vô lý, thì anh vẫn sẽ luôn ở bên em. Em không buông bỏ anh thì anh cũng sẽ không buông bỏ em. Anh muốn đảm bảo rằng anh nắm giữ cùng một cánh tay mỗi ngày. Anh không dám chết sớm để ở lại với em, làm sao anh có thể bỏ rơi em được. Em đã thấy hết rồi, mây nổi gió nổi, làm sao anh có thể để em đi được?”
Hùng Hùng gục trên tay lái gào khóc.
Mối tình đầu của anh ta chính thức kết thúc.
Dư Khiết nhìn đống tài liệu trước mắt, sau đó chậm rãi thu dọn.
Cô trợ lý nhỏ gõ cửa ở bên ngoài: “Trợ lý Dư, đã liên hệ với bệnh viện rồi.”
“Biết rồi.” Dư Khiết thu dọn lại thỏa thuận rồi cùng với trợ lý Tiểu đi ra ngoài.
Cô trợ lý nhỏ ríu rít nói về chuyện của Lý Tư, nhưng suy nghĩ của Lý Tư vẫn còn nằm lại ở những lời mà Hùng Hùng vừa nói.
Dư Khiết biết rằng Hùng Hùng thích mình, nhưng không ngờ rằng người đàn ông này lại bỏ ra nhiều tâm tư như vậy.
Từ trước tới giờ cô vẫn luôn là một người bình tĩnh và biết được bản thân muốn cái gì.
Cô cũng biết rằng bản thân mình như vậy, nói dễ nghe thì là bình tĩnh cơ trí, nói khó nghe một chút thì đó là lạnh lùng tàn nhẫn.
Ngay cả khi biết được người khác thích mình vẫn có thể bình tĩnh thoát khỏi phần tình cảm này.
Thực ra như vậy đều tốt cho tất cả mọi người.
Dù sao thì cũng không có khả năng.