Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2148

Lời này nói đến mức khiến Hoắc Chấn Đình có chút uất ức, nhưng bản thân anh lại cứ làm như vậy.

Anh ta tức đến thở hồng hộc ngồi trên xe lăn, nói với tên bảo vệ ở bên cạnh: “Đi mua chút gì cho tôi ăn, anh muốn để tôi chết đói à?”

Khi nhận được tin Trầm Mặc Ca trở lại Hải Thành, Hoắc Chấn Đình lập tức chạy tới, anh ta còn chưa kịp làm gì cả, Diệp Nam Huyền đã thiết kế ra một màn này, mà bây giờ đã sắp nửa đêm rồi nhưng anh ta vẫn chưa ăn gì cả.

Lúc này nếu không phải thấy Trầm Mặc Ca ăn gì đó, anh ta cũng suýt chút nữa quên mất chuyện bản thân còn chưa ăn tối.

Vệ sĩ tất nhiên không dám lề mề, vội vàng chạy đi mua đồ ăn. Tống Đào bố trí công tác bảo vệ ở xung quanh, hoàn toàn không thèm để ý tới Hoắc Chấn Đình.

Hoắc Chấn Đình cảm thấy bản thân hôm nay thật quá đen đủi.

Điện thoại của anh ta lại một lần nữa đổ chuông, thấy là bà cụ Hoắc gọi tới, Hoắc Chấn Đình thở dài một hơi, tiếp đó nghe điện thoại.

“Mẹ.”

“Diệp Nam Huyền còn chưa tỉnh lại sao?”

Giọng nói của bà cụ Hoắc có chút lo lắng.

Hôm nay Hoắc Chấn Đình coi như đã hiểu cái gì gọi là mẹ đào hố hại con.

“Anh ta vừa mới được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, nhưng tình huống có vẻ không lạc quan cho lắm, bác sĩ nói phải đợi xem sáng mai có tỉnh lại không.”

GIọng nói của Hoắc Chấn Định mang theo chút mệt mỏi.

Anh ta đẩy xe lăn vào góc, nhỏ giọng nói: “Mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mẹ có thể nói rõ ràng với con được không? Con đã nhận ra chuyện này có thể thật sự không liên quan gì đến cô nàng Cartherine kia.”

Bà cụ Hoắc nghe thấy con trai hỏi như vậy liền trầm mặc ấy phút, sau đó thở dài một hơi đem tất cả mọi chuyện nói cho Hoắc Chấn Đình.

Hoắc Chấn Đình nghe xong cả người liền trở nên khó chịu.

“Mẹ, sao mẹ có thể hồ đồ như vậy được chứ? Mẹ đem vinh dự mà mấy người nhà họ Hoắc hy sinh mới có được đi tìm một đứa không biết có phải con riêng của nhà bống ta hay không, thậm chí còn dùng thủ đoạn đê hèn như vậy đi ăn vạ một người phụ nữ vô tội, rốt cuộc là mẹ đang nghĩ cái gì vậy hả?”

“Chẳng phải là mẹ rối quá không nghĩ được cách nào khác hay sao? Đối phương nói chỉ cần mẹ làm như vậy sẽ nói cho mẹ tung tích của Triệu Ninh, mẹ….”

“Trước không nhắc tới chuyện Triệu Ninh có phải con cháu của nhà họ Hoắc bống ta hay không, cho dù phải đi nữa, theo gia quy của nhà họ hoặc bống ta, đứa cháu này không có cũng được. Anh cả con là anh hùng, là liệt sĩ, nếu như anh ấy biết mẹ vì một đứa con riêng mà làm như vậy với người vô tội, mẹ nghĩ anh ấy có thể yên nghỉ được sao?”

Hoắc Chấn Đình bây giờ quả thực chỉ muốn tìm cái hố để chui vào.

Anh ta vân luôn vinh dự vì mình là người nhà họ Hoắc, thậm chí cảm thấy người nhà họ Hoắc cương chính ngay thẳng, nếu không phân xử công bằng, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện ăn vạ như thế này, và lại người đó còn là phu nhân đức cao vọng trọng của nhà họ Hoắc. Vì vậy anh ta mới giận dữ, không màng tất cả mọi thứ đi đòi công bằng cho mẹ mình, nhưng không nghĩ tới tất cả đều do mẹ mình gây ra, là âm mưu do bà sắp đặt!

Nhớ lại khuôn mặt kiên định không chịu khuất phục của Trầm Mặc Ca, Hoắc Chấn Đình lúc này đây chỉ cảm thấy khuôn mặt sưng đỏ lại bỏng rát vô cùng. Chẳng qua đây là cái tát do mẹ anh tặng cho.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK