Chương 1974
Cố Miểu cố gắng kéo lại Doãn Nhất Nặc đang kích động: “Em bình tĩnh lại chút coi, mọi người đâu có ai nói Tiểu Anh là loại người như vậy đâu.”
“Chỉ là….”
“Im nào….”
Doãn Tư Thần không để ý tới con gái và con dâu, lập tức hỏi Khuê Sinh: “Cậu nói tiếp đi.”
“Mấy năm nay dù tôi vẫn luôn ở bên cạnh cậu chủ, nhưng cũng có làm việc trao đổi công việc với các trợ lý khác. Hơn nữa cô chủ và cậu chủ cũng là cổ đông của công ty, nên tôi coi như cùng với trợ lý Mễ cũng coi như là đồng sự với nhau trong một thời gian dài. Tôi trước giờ cũng chưa từng thấy trợ lý Mễ có tiếp xúc quá mức thân mật với người khác, thế nhưng những câu kia, cũng thật sự là do trợ lý Mễ tự mình nói với cậu chủ. Nên tôi có nghi ngờ, trợ lý Mễ hiện đang có lời khó nói ở trong lòng.” Khuê Sinh hiểu rất rõ về ông chủ của mình, trong việc này, tự nhiên sẽ không cố ý đi bôi xấu Tiểu Anh.
Tất cả mọi người đều là trợ lý của chủ tịch, trong tương lai sẽ còn phải tiếp tục hợp tác với nhau.
Gây khó dễ cho nhau rất có khả năng sẽ mất đi khả năng được tranh cử chức trợ lý trưởng.
Doãn Tư Thần gật đầu: “Được rồi, tôi rõ rồi, cậu đi xuống đi.”
“Vâng, chủ tịch.” Khuê Sinh xoay người rời đi.
Doãn Nhất Nặc khẩn cấp nói: “Bố, bố không thể chỉ vì chuyện thế này mà hướng mũi công kích vào Tiểu Anh được! Cô ấy từ nhỏ đã ở bên cạnh con rồi, cô ấy là người như thế nào, con là người hiểu rõ nhất!”
“Bố có tính toán.” Doãn Tư Thần thản nhiên nói: “Người trẻ tuổi nói chuyện yêu đương, chịu một chút áp lực cũng coi như là chuyện tốt, cũng đừng tưởng rằng bản thân thật sự là người đứng trên tất cả.”
Doãn Nhất Nặc vẫn còn muốn nói thêm gì đó nữa, nhưng Cố Miểu nhanh tay giữ cô lại, rồi nói với Doãn Tư Thần: “Bố, con sợ mai Tiểu Anh sẽ đưa đơn từ chức cho mẹ, nếu như quản gia Mễ mà biết được chuyện này nhất định sẽ trách cứ cô ấy.”
Doãn Tư Thần rất nhanh đã hiểu ý của con dâu muốn nói gì, gật đầu nói: “Bố hiểu con muốn nói gì. Con cứ yên tâm, bố và mẹ còn chưa có già tới mức lẩm cẩm.”
Doãn Nhất Nặc vẫn còn muốn há mồm, thì Cố Miểu đã không cho cô cơ hội nhanh chóng mạnh mẽ kéo cô ra ngoài.
“Em cứ yên tâm đi, bố mẹ cũng không phải là người hồ đồ gì, bọn họ đều có chừng mực cả.” Cố Miểu che kín miệng của Doãn Nhất Nặc, nhỏ giọng nói: “Đêm nay rối ren như vậy, em không lo lắng trợ lý của em sẽ xảy ra chuyện gì hay sao?”
Một câu này là để nhắc nhở Doãn Nhất Nặc.
Doãn Nhất Nặc nhanh chóng xoay người nói muốn đi gọi điện thoại cho Tiểu Anh.
Tiếng điện thoại ở đầu kia reo vang liên tục, nhưng lại không có ai bắt máy.
Doãn Nhất Nặc gấp gáp: “Tiểu Anh đi đâu vậy chứ? Trước đây chỉ cần em gọi điện thoại cho cô ấy, cho dù là lúc nào đi nữa thì cô ấy cũng sẽ nghe máy, không được, em phải đi tìm xem cô ấy ở đâu!”
Nói xong, Doãn Nhất Nặc nhanh chân bỏ chạy ra ngoài.
“Nhanh chóng đuổi kịp em ấy cho tôi.” Cố Miểu không kịp giữ Doãn Nhất Nặc lại, chỉ có thể ra lệnh cho bảo tiêu đuổi theo.
Doãn Nhất Nặc chân dài, mà thể lực cũng tốt, trong lúc Cố Miểu còn đang nói, cô cũng đã kịp chạy ra ngoài biệt thự, rồi hướng ra ngoài điên cuồng chạy.