Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1736

Tuyệt đối không bao giờ nói bậy.

“Khó trách khí chất của cô tốt như vậy.” Hùng Hùng trơ mắt nhìn Dư Khiết: “Tôi cảm thấy xuất thân của cô không hề nghèo khó.”

“Cảm ơn.” Chẳng qua Dư Khiết chỉ mỉm cười: “bây giờ cậu chỉ cùng bạn bè chơi xe, không dự định làm gì khác hả?”

Đây chính là đối tượng hẹn hò của Lý Tư, cô ấy đã nói ở nhà,cụ thể là làm gì, tình huống trong nhà như thế nào đều rõ ràng rành mạch.

Trí nhớ của cô rất tốt, mặc dù chỉ gặp qua Hùng Hùng một lần, nhưng những gì liên quan đến anh ta ghi tạc trong đầu.

Đây là lần đầu tiên Hùng Hùng thấy ngượng ngùng.

Trước kia người khác hỏi anh, ngoại trừ chơi thì không biết làm thứ khác có phải hay không, anh cứng đầu trả lời, dù sao trong nhà có tiền, anh muốn cái gì thì làm cái đó.

Nhưng bây giờ Dư Khiết nói như vậy anh cảm thấy không thích hợp.

Chính bản thân Dư Khiết lại là người có bản lĩnh, chắc hẳn cô ấy, hẳn là xem thường các công tử thế hệ thứ hai giàu có và nhàn rỗi đúng không?

Trên chóp mũi của Hùng Hùng toát mồ hôi nói lắp bắp: “Tôi, tôi có ý định mở tiệm sửa xe. Tôi biết về xe mới có thể mở tiệm sửa xe mà phải không? Hơn nữa chỉ sửa những xe sang trọng, cũng là kiếm được rất nhiều tiền. Tôi nghe ngóng được làm một chiếc xe lợi nhuận lên đến hơn mười vạn tệ! Tôi, tôi cũng chỉ là mới suy nghĩ việc này, trước mắt con chưa bắt đầu.

Dư khiết gật gật đầu nói: “Người rẻ tuổi nên làm chút chuyện đứng đắn. Không quan trọng kiếm tiền hay là không kiếm tiền, tóm lại nhàn rỗi là không toosrt.”

Hùng Hùng tranh thủ thời gian gật đầu: “Dạ dạ dạ, tôi cũng cho rằng là như vậy.”

Dư Khiết nhìn đồng hồ nói: ”Tôi ăn không nhiều lắm, cảm ơn anh vì đã mời khách.”

HÙng Hùng nhìn Dư Khiết, muốn nói cái gì đó, thế nhưng kể cả móc ruột gan ra phát hiện không có chủ đề gì để nói.

Dư Khiết đọc sách nhiều, kiến thức rộng, có thể hạ bút thành văn một cái chủ đề để nói chuyện cùng với người khác, nhưng ngay cả dũng khí để tìm chủ đề cũng không có.

“Tôi đi về trước.” Dư Khiết không cho anh ta cơ hội tìm chủ đề, cầm lấy túi đứng dậy rời đi. : “Tạm biệt!”

Nói xong Dư Khiết vỗ vỗ bả vai của Hùng Hùng sau đó rời đi.

Sau khi Hùng Hùng nhìn Dư Khiết rời đi, mới ghé mặt lên bàn ảo não cực kì: “Aa a, sao tôi lại đần như vậy? Thậm chí một cái chủ đề cũng không thể nghĩ ra! Aa a, tôi điên mất thôi!”

Bên kia, sau khi Tống Sĩ Triết trở về, vừa lại xe vừa cảm thấy uất ức.

Không phải là anh chỉ lớn tuổi hơn chú thôi sao?

Như thế nào chưa bắt đầu đã bị gạch tên trước khi bắt đầu?

Sớm biết Dư Khiết thích người trẻ tuổi như vậy, nhất định anh sẽ xuất hiện sớm ở bên cạnh theo đuổi cô là được.

Càng nghĩ càng ấm ức, càng nghĩ càng không cam lòng, càng nghĩ càng tức giận.

Lúc Tống Sĩ Triết hung dữ đạp phanh dưới chân, nghĩ một chút, cầm điện thoại gọi một dãy số: “Phó giám đốc Thông Tri Lâm, anh ta lớn hơn bao nhiêu tuổi, loại chuyện công tác này hãy để cho tôi đi.”

Đầu dây bên kia ngạc nhiên một chút: “Cậu chủ Tống, chuyến đi công tác này rất nhiều ngày.”

‘Đã biết.” Tống Sĩ Triết phiền muộn trả lời: “Đi đặt vé máy bay đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK