Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 928

“Đúng vậy.” Quý ngài Nhất Nhiễm gật đầu, giống như vừa được dạy dỗ, nói: “Tôi nhớ rồi. Tôi sẽ sống thật tốt.”

Lúc này, đồ ăn được đưa đến, Cố Hề Hề đích thân rót canh gà cho anh ta, đưa qua: “Uống chút canh đi.”

“Cám ơn, cô chủ Cố thật dịu dàng.” Quý Ngài Nhất Nhiễm nhìn Cố Hề Hề cười nói.

Hoàn toàn khác với dáng vẻ sắp bị bức chết ngày đó.

“Uống đi.” Cố Hề Hề cười ôn hòa nói: “Chúng tôi về nhà trước đây. Nếu cần gì thì gọi trợ lý của tôi. Nếu có thể giúp được gì thì chúng tôi sẽ tận lực giúp đỡ.”

“Được.” Quý ngài Nhất Nhiễm mỉm cười gật đầu, nhận lấy danh thiếp của trợ lý Cố Hề Hề, Tiểu Vương, nhìn các cô rời khỏi phòng bệnh.

Sau khi các cô ấy rời đi, quý vị Nhất Nhiễm bước ra khỏi giường bệnh, nhìn bóng xe ngoài cửa sổ, nhếch khóe miệng, nghịch nghịch tấm danh thiếp trong tay.

Cố Hề Hề, Cố Hề Hề.

Dù đã ở địa vị cao nhưng cô vẫn không bỏ được lòng tốt của mình!

Nhưng mà, tôi chính là muốn lợi dụng lòng tốt của cô đấy!

Các người có hài lòng với thân phận mà tôi tạo ra này không?

Vân Nặc, cô không phải là thương hại tôi hay sao?

Phụ nữ!

Luôn thích thương hại người khác!

Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung trở về căn hộ, hành lý của Cố Hề Hề đã được Tiểu Vương xếp đặt ngay ngắn, công khai chiếm cứ phòng ngủ thứ hai.

Dù sao ở đây có hai phòng, luôn có một phòng cho cô.

“Chị, em muốn ăn bún gạo của nhà mình!” Cố Hề Hề làm nũng nói: “Em muốn chị tự làm!”

“Ra vậy, con mèo nhỏ tham lam này!” Vân Mạc Dung buộc chặt tạp dề, liếc cô một cái: “Tự mình bật TV lên, hay tự chơi điện thoại đi, để chị nấu cho em!”

“Chị, vẫn là chị thương em nhất! Em yêu chị quá đi!” Cố Hề Hề vẫn luôn là một đứa bé trước mặt Vân Mạc Dung.

Vân Mạc Dung xoay người đi vào phòng bếp, lẻng xẻng lách cách, nhanh chóng chuẩn bị bún gạo cho Cố Hề Hề.

Hai chị em ngồi trên ghế sô pha thoải mái khoan khoái ăn uống no nê, sau đó họ cùng nhau xem các chương trình tạp kỹ, nói về người dẫn chương trình trong đó và nói về những câu chuyện phiếm về người nổi tiếng.

Phải nói là không khí vô cùng ấm cúng và thoải mái.

“Hề Hề, trong khoảng thời gian này em có gặp Thượng Kha không?” Vân Mạc Dung mở miệng hỏi.

“Không có, có chuyện gì vậy?” Cố Hề Hề cầm điều khiển từ xa phát lại đoạn phim vừa rồi, bị diễn viên bên trong kia chọc cười không ngừng, nghe được câu hỏi của Vân Mạc Dung, cô mới đáp: “Hai năm qua, anh ta đã an phận, ngoại trừ công việc ra thì anh ta hiếm khi gặp em.”

“Ngày kia hôm trước chị mới nhìn thấy anh ta, xem ra hình như sống không tốt lắm.” Vân Mạc Dung nói.

“Ôi, cũng không biết phải nói gì về anh ta nữa.” Cố Hề Hề đặt điều khiển từ xa xuống, ôm gối nói: “Từ khi Nhược Na sinh Tử Việt, anh ta đã biến thành như thế. Nói anh ta thâm tình, em tin đó. Nhưng anh ta không thể trách Nhược Na về tác phong cư xử của mình được.”

Vân Mạc Dung cũng biết điều này, gật đầu nói: “Không có chỗ cho việc hòa giải giữa anh ta và Mao San lúc đó?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK