Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1757

“Có ý gì được? Như mong muốn của cô thôi, tôi sẽ không quan tâm đến chuyện của cô nữa, được chưa hả?” Dư Khiết lạnh lùng liếc Lý Tư: “Dù tôi có sắp xếp thế nào đi chăng nữa thì cô cũng phải chống đối tôi. Cô không thấy mệt, nhưng tôi thì mệt mỏi lắm rồi. Tôi là nể Tổng giám đốc Mặc mới có thể dễ dàng mà tha thứ cho cô lần nữa, nhưng không có nghĩa là tôi không có điểm giới hạn của mình. Trước tiên tôi có thể kết thúc kì nghỉ này sớm hơn rồi xin đi sang thị trường ở nước ngoài. Tóm lại là tôi không muốn chạm mặt với cô, cũng không muốn gặp lại cô nữa. Tôi nói vậy đã đủ để cô nghe hiểu rõ ràng chưa? Cô thích ai quan tâm đến cô thì tự mà bảo người ta quan tâm đi!”

“Không được, không được!” Lý Tư kêu lên bướng bỉnh: “Cô dựa vào cái gì mà dám mặc kệ tôi? Anh Tử Hân đã bảo cô phải chịu trách nhiệm về chuyện của tôi, thì cô nhất định phải chịu trách nhiệm đến cùng! Tôi mặc kệ, tôi không quan tâm, tôi không nghe thấy, tôi không nghe thấy gì hết. Dư Khiết, nếu cô dám bỏ mặc chuyện của tôi thì tôi sẽ nhảy xuống từ nơi này đấy, cô tin không?”

“Sao cũng được.” Dư Khiết đẩy Lý Tư ra, chuẩn bị đi vào phòng.

Nhưng không biết rằng Lý Tư lại nắm một con dao gọt hoa quả ở trong phòng bếp, kề ngay vào cổ của mình: “Dư Khiết, nếu cô dám đi thì tôi sẽ chết ngay trước mặt cô!”

Dư Khiết nhìn thấy Lý Tư đang điên cuồng kia, cô ta hiểu được đầu óc của Lý Tư, thật sự có vấn đề.

“Cuối cùng là cô muốn thế nào?” Dư Khiết hỏi.

“Tôi… Tôi biết mình sai rồi mà. Dư Khiết, cô có thể cho tôi một cơ hội nhận sai được không?” Đột nhiên Lý Tư lại thay đổi: “Tôi chuẩn bị mời khách đến chơi, muốn mời cô, Hùng Hùng và những người từng hẹn hò lúc trước đến ăn một bữa cơm, muốn chính thức xin lỗi tất cả mọi người!”

Dư Khiết bỗng mở to mắt ra.

Lời nói và hành động của Lý Tư đang vô cùng mâu thuẫn với nhau.

Cô ta đang muốn làm cái gì đây?

Đầu óc của cô ta vẫn còn bình thường chứ?

Lý Tư uy hiếp Dư Khiết: “Nếu cô không đồng ý với tôi, tôi sẽ chết luôn trước mặt của cô đấy. Tôi nói được làm được!”

Dư Khiết đã khá chắc chắn, rằng bây giờ đầu óc của Lý Tư đã không còn tỉnh táo nữa rồi.

Được rồi, thật ra trước kia đầu óc của cô ta cũng không tỉnh táo hơn là bao.

Nhưng mà bây giờ lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Nó đang phát triển theo hướng thành một loại bệnh rồi.

Dư Khiết nghiêm túc nhìn Lý Tư, trong lòng tự hỏi làm thế nào mới có thể báo cáo chuyện này với Mặc Tử Hân được.

Lý Tư thấy Dư Khiết không nói lời nào liền thật sự dùng mũi dao cứa thương cổ của mình, sắc mặt âm trầm nhìn vào Dư Khiết: “Nếu tôi mà chết ở chỗ này, cô nói xem, anh Tử Hân có thể trách cô hay không? Cô chỉ vừa mới được bổ nhiệm lên chức trợ lí này thôi đúng không, không thể để lại ấn tượng xấu trước mặt anh Tử Hân đâu nhỉ?”

“Chờ đã!” Dư Khiết vươn tay ra ngăn cản lại hành động của cô ta: “Có chuyện gì thì từ từ rồi nói, cô bỏ dao xuống trước đã!”

Lý Tư vẫn không chịu thả lỏng: “Cô phải đồng ý với tôi trước đã, nếu không tôi sẽ tự sát đấy!”

“Được được được rồi, tôi đồng ý, tôi đồng ý. Cô bỏ dao xuống trước đi đã.” Dư Khiết bị Lý Tư dọa sợ, chỉ có thể tạm thời mà giữ cô ta ổn định, vươn tay ra giật lấy con dao trong tay cô ta xuống, để sang một bên.

Lý Tư tỏ vẻ đắc thắng nhìn về phía Dư Khiết: “Cô đừng có hòng mà lừa tôi. Nếu không, tôi sẽ khiến cô không chịu đựng nổi nữa đâu!”

Lý Tư nói xong, cũng không xử lí vết thương trên cổ đi, cứ thế mà quay người đi về phòng mình.

Dư Khiết im lặng mà suy nghĩ.

Tình hình hiện tại của Lý Tư càng ngày càng trở nên tệ hơn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK