Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1997

Mễ Tiểu Anh hiểu ra, trả lời: “Cháu sẽ thu xếp tốt chuyện của cô ấy.”

Nguyên Thập Tam cũng là đứa trẻ được Cố Hề Hề cứu.

Tuổi tác nhỏ hơn Cố Miểu một tuổi.

Mấy năm trước được bồi dưỡng như vệ sĩ của Doãn Nhất Nặc.

Hiện tại có thể là nhiệm vụ phía ngoài đã kết thúc, muốn trở về chấp hành nhiệm vụ vệ sĩ.

“Vâng, cháu rõ ạ” Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Vậy cháu đi về trước, cô cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi ạ.”

“Được.” Cố Hề Hề mỉm cười gật đầu.

Mễ Tiểu Anh tự giễu cười cười.

Mình cũng quá ích kỷ quá làm kiêu.

Tắm rửa, nằm trên giường, lật qua lật lại lại không hề buồn ngủ.

Nghĩ đến buổi tiệc bà chủ vừa mới đề cập, và bà chủ muốn nói lại thôi, Mễ Tiểu Anh nghe hiểu ý ở ngoài lời.

Không nên như này.

Mễ Tiểu Anh không ngừng phỉ nhổ bản thân, mới để cho tâm tình bị đè nén lắng dịu hơn.

Thế nhưng bây giờ mình đã không có lập trường ăn dấm nữa.

Dù bị đè nén, còn có thể như thế nào đây?

Mặc dù trên danh nghĩa buổi tiệc này là sớm tìm kiếm đối tượng thích hợp vì Thượng Tiểu Cẩn, trên thực tế cũng là chọn lựa đối tượng cho Doãn Ngự Hàm đến lúc lập gia đình đúng không?

Vừa nghĩ tới chỗ này, Mễ Tiểu Anh đã cảm thấy ngực buồn buồn, tắc nghẹn không thở nổi.

Còn người hầu và công nhân chỉ có thể ở trong tòa nhà bên.

Phòng của Mễ Tiểu Anh ở tầng ba ba, khi lên cầu thang, nhìn thấy Doãn Ngự Hàm nghiêng người dựa vào trên lan can cầu thang, nhìn mình chằm chằm.

Mễ Tiểu Anh thân là quản gia, ở biệt thự cùng chủ nhân.

Đây là quyền lợi riêng của đại quản gia.

Mễ Tiểu Anh có thể hiểu được tâm tình của Nguyên Thập Tam, dù sao thật ra bọn họ đều giống nhau.

“Được rồi, bên cô không cần người chăm lo, cháu về nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Cố Hề Hề cười nói: “Đừng có quá nhiều gánh nặng trong lòng, hiểu chưa?”

Rõ ràng là mình chủ động đề nghị chia tay, mình chủ động từ bỏ tình cảm này, bây giờ lại bởi vì Doãn Ngự Hàm muốn xem mắt với người khác mà khó chịu.

Quá ích kỷ.

Cô không muốn kinh động bà chủ đâu!

Ngay khi Mễ Tiểu Anh vắt hết óc muốn tìm từ, Doãn Ngự Hàm lại quay người rời đi.

Đáy lòng Mễ Tiểu Anh lập tức lộp bộp một tiếng.

Đêm hôm khuya khoắt, đây là Doãn Ngự Hàm muốn nói gì với mình sao?

Mễ Tiểu Anh vừa định mở miệng nói chuyện lại bị nghẹn trong cổ họng, nuốt về.

Làm cái gì vậy?

Ban đêm anh không ngủ được, nhìn mình chằm chằm ở cầu thang chỉ đơn thuần là nhìn mình hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK