Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2132

Tiểu Cát gật đầu rồi vội vàng nói: “Chị đừng nghe cô ta ăn nói linh tinh. Em không có gì với cô ta hết. Thỏ không ăn cỏ gần hang, là cô ta một mình đơn phương, em thật sự không bắt cá hai tay.”

Mễ Tiểu Anh mỉm cười: “Cô ấy cũng không nói gì. Cậu không cần phải lo lắng đâu.”

Tiểu Cát thật sự rất lo, cậu ta chỉ muốn lập ngay lời thề: “Chị Tiểu Mễ, chị phải tin em! Không được, em phải đi tìm Kim Na để nói cho rõ ràng.”

Tiểu Cát quay người định bỏ đi những Mễ Tiểu Anh đã giữ tay anh ta lại: “Cậu cuống lên cái gì?”

Tiểu Cát muốn đi nhưng không đi được, cậu ta cũng không nỡ đẩy tay Mễ Tiểu Anh ra. Cậu ta lo lắng đến mức trên trán túa ra mồ hôi.

Một đại gia tốt như vậy, cậu ta không thể bỏ lỡ được.

Nhất định không thể để Kim Na làm hỏng chuyện tốt này.

Chuyện Kim Na thích cậu ta, cả khu công trường này mọi người đều biết.

Nhưng Tiểu Cát không thích Kim Na.

Nguyên nhân là vì Kim Na rất nghèo.

Ước mơ của Tiểu Cát là dựa vào được một đại gia nào đó rồi thực hiện mục tiêu của mình.

Mà Kim Na lại không phải đại gia nên Tiểu Cát kiên quyết không dây dưa với cô ta.

Tiểu Cát đường hoàng làm một kẻ tiểu nhân.

Nếu hôm nay Kim Na làm hỏng tương lai của cậu ta, cậu ta nhất định sẽ liều mạng với cô ta.

“Được rồi, tôi tin cậu là được chứ gì.” Mễ Tiểu Anh thật sự không muốn gây thù chuốc oán nên đành thuận theo Tiểu Cát để nói chuyện: “Vừa nãy cô ấy cũng không nói gì, chỉ là một cô gái nhỏ thôi.”

Đúng lúc đó, có mấy người từ đằng xa bước tới. Nhìn thấy Tiểu Cát, tất cả đều vô cùng vui mừng: “Tiểu Cát, cậu đến rồi sao? Lâu lắm rồi không tụ tập một bữa, trưa nay chúng ta cùng ăn cơm đi?”

Khuôn mặt Tiểu Cát hiện lên vẻ do dự.

Mễ Tiểu Anh lập tức buông tay ra rồi nói: “Vậy cậu đi ăn với bạn đi, tôi về trước đây.”

Tiểu Cát đắn đo một hồi rồi quyết định: “Thôi, để ngày khác đi.”

Người kia lập tức nhìn sang Mễ Tiểu Anh rồi nói: “Hay cô gái xinh đẹp này đi cùng chúng tôi đi! Gặp nhau là duyên phận, đi ăn cùng nhau để tình cảm thêm gắn bó hơn.”

“Xin lỗi, hôm nay tôi vẫn còn có việc khác.” Mễ Tiểu Anh khéo léo từ chối.

Cô không phải là người tiệc nào cũng tham gia.

Không biết bao nhiêu người muốn mời cô ăn cơm nhưng đều bị cô từ chối.

Tiểu Cát thấy Mễ Tiểu Anh định đi nên cũng nói ngay: “Hôm nay tôi cũng có việc, để lần sau tôi mời.”

Tiểu Cát từ chối mấy người đó rồi đi theo Mễ Tiểu Anh rời đi.

Bây giờ vừa đúng là buổi trưa, đúng đến giờ cơm trưa.

Chạy qua chạy lại cả một buổi sáng, cô đúng là đã cảm thấy hơi đói.

Mễ Tiểu Anh muốn tìm một chỗ nào đó để lấp đầy bụng mình đã.

“Cậu có cần về trước không?” Mễ Tiểu Anh hỏi Tiểu Cát.

“Em đi cùng chị.” Tiểu Cát lấy dũng khí nói: “Chị đã hứa sẽ dành thời gian hôm nay cho em rồi mà.”

Mễ Tiểu Anh cười cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK