Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2235

“Dừng lại!” Trước mặt đột nhiên có một tiếng động nhỏ.

Doãn Ngự Hàm nhìn thấy người nào đó lấy mũ che mặt, đang vội vàng chạy về phía mình.

Có thể do gấp gáp cũng có thể là do chân đi lại không tiện, khi đi đến bên cạnh Doãn Ngự Hàm người đó không cẩn thận đụng vào Doãn Ngự Hàm

“Xin lỗi.” Đối phương nói bằng tiếng Pháp

“Không sao.” Doãn Ngự Hàm thuận miệng trả lời, cũng thuận tay đỡ đối phương.

Khoảnh khắc người kia đứng vững lại, ánh mắt của Doãn Ngự Hàm chạm vào mặt người đó, anh giật mình mở to mắt.

Người này rất giống người bố không biết xấu hổ của Mễ Tiểu Anh.

Doãn Ngự Hàm vừa muốn xác nhận một chút, người đó đã vội vàng chạy đi, đằng sau có mấy người đuổi theo.

“Sao thế?” Cố Miểu nhìn Doãn Ngự Hàm nghi hoặc: “Chúng ta phải lên máy bay rồi.”

“Cố Miểu, vừa nãy hình như em vừa gặp một người.” Doãn Ngự Hàm nhíu mày nói: “Người đó rất giống bố của Tiểu Anh.”

Cố Miểu nói: “Không phải ông ấy đã ly hôn với dì Mễ từ lâu rồi sao? Loại người tệ bạc đó, mặc kệ ông ta đi chết đi!”

Doãn Ngự Hàm gật gật đầu: “Nói cũng đúng. Loại người tệ như vậy, cứ ở đây mà quậy đi, tốt nhất cả đời này cũng đừng xuất hiện trước mặt dì Mễ và Tiểu Anh nữa.”

Cố Miểu đưa tay lên vỗ vai Doãn Ngự Hàm và nói: “Hồi mẹ cứu dì Mễ ở Pháp, bà ấy đã ra lệnh không được phép nhắc lại chuyện này nữa. Những sự việc không thể chịu đựng được trong quá khứ sẽ là điều cuối cùng dì Mễ muốn nhắc đến. Tiểu Anh vừa ra đời đã ở nhà họ Doãn. Tình cảm cùng chúng ta lớn lên đó không ai có thể so sánh được. Nên những chuyện này đừng nói với Tiểu Anh, sẽ khiến cô ấy thêm đau lòng.”

“Em nghe anh hết. Xem như hôm nay em không có gặp ông cặn bã đó!” Doãn Ngự Hàm nhún vai: “Cũng may ông ta cũng biết điều, không tìm cớ bám lấy Tiểu Anh. Nếu không em nhất định khiến ông ấy hối hận vì đã đến thế giới này!”

“Tiểu Anh chưa từng nhắc đến người này, chắc là ông ta cũng không có liên hệ với Tiểu Anh đâu!” Cố Miểu nói: “Vậy là tốt nhất!”

“Được rồi, chúng ta lên máy bay đi!” Doãn Ngự Hàm cũng quên đi chuyện này.

Lúc đó Doãn Ngự Hàm cũng không biết, anh đã bỏ lỡ chuyện quan trọng đến thế nào.

Nếu lúc đó cậu giữ lại người bố cặn bã đó của Mễ Tiểu Anh, nói không chừng Mễ Tiểu Anh đã sớm quyết định quay lại với anh.

Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu lên máy bay, cuối cùng có thể về nước rồi.

Giờ phút này ở trong nước, Mễ Tiểu Anh hoàn toàn không thể quan tâm đến chuyện người cha cặn bã, bởi vì trong nhà đang đã đầy kín người.

Từ khi Cảnh Thiếu Hoài biết chuyện của Tiểu Cát rồi, không nhịn được mà nói này với Mặc Ngôn Mặc Thuyết. Tốt rồi, mấy cậu chủ này toàn bộ đều kéo đến đây rồi.

Nếu không phải căn hộ ở đây diện tích nhỏ, không đủ cho nhiều người ở như vậy, bọn họ đều muốn chen hết vào.

“Các cậu thật sự muốn ở lại đây sao?” Mễ Tiểu Anh bất lực ngẩng lên: “Mấy cậu của tôi ơi, mấy cậu có biệt thự đẹp đẽ không ở, sao kéo hết qua đây làm gì? Đừng mà, chúng ta cùng chuyển về biệt thự đi nha?”

“Không chịu.” Mấy ông con cùng lắc đầu: “Ở đây mời vui chứ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK