Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 843

“Nguyên Thập Tam, nói mau! Rốt cuộc cô tiếp cận nhà họ Doãn có mục đích gì? Nếu cô dám nói dối một câu nào thì tôi sẽ khiến cô chết không toàn thây!” Một giọng nam biến giọng vang lên, đột nhiên xuất hiện phía trên đỉnh đầu của Nguyên Thập Tam.

Nguyên Thập Tam ngẩng đầu nhìn lên, trong tầm mắt của cô, có một người đàn ông thân hình vạm vỡ, trong tay đang cầm cây rìu to, chuẩn bị chặt đứt dây thừng đang trói cô, cũng là dây thừng duy nhất giúp cô có cảm giác an toàn lúc này.

Ánh mắt Nguyên Thập Tam có chút mơ hồ, dường như nhìn thấy người đàn ông hung tợn nhất trong thôn, đang uy hiếp cô.

Đại não Nguyên Thập Tam phút chốc ngừng hoạt động.

Cô dường như buộc miệng nói ra: “Tôi có chết cũng không sinh con cho ông! Ông đã hủy hoại người nhà tôi, đừng hòng hủy hoại luôn cả tôi! Cho dù tôi có chết tại đây cũng không đồng ý với ông.”

Dứt lời, đột nhiên Nguyên Thập Tam ngẩng đầu mở to miệng định cắn đứt dây thừng không tồn tại trên cổ tay.

Cô ôm theo ý nghĩ tuyệt tử, cho dù có chết cũng tuyệt đối không trở thành cỗ máy sinh sản.

Trong phòng quan sát, Cố Miểu và Doãn Ngự Hàm cũng được một phen hú vía.

Họ không ngờ rằng Nguyên Thập Tam lại có phản ứng như thế?

Bên phía họ cũng có hình ảnh trong VR, đương nhiên biết được Nguyên Thập Tam đang định dùng răng cắn đứt dây thừng, dùng cách thức tự sát để thoát khỏi sự uy hiếp.

Nhưng, rốt cuộc cô đã nhìn thấy gì?

Không ngờ lại khiến cô thà chết cũng không khuất phục?

Đôi mắt Nguyên Thập Tam đỏ ngầu, mang theo sự thù hận không ngừng cắn lên dây thừng không tồn tại trên cổ tay.

Hành động này của cô hoàn toàn khiến cho Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu hốt hoảng.

Hai người họ tuy tinh nghịch nhưng cũng biết được bản thân gây họa rồi!

Hai người họ không dám tiếp tục thử nghiệm nữa, bấm nút tạch tạch tạch đề chấm dứt tất cả hình ảnh ảo đi.

Khi mắt kính VR được thu hồi, khuôn mặt đẫm nước mắt của Nguyên Thập Tam khi nhìn qua, nhịp tim của Cố Miểu và Doãn Ngự Hàm nhảy nhanh thêm hai nhịp.

“Tiêu rồi, gây họa rồi.” Hai đứa trẻ đồng thanh hét lên.

Lúc này trong phòng, Nguyên Thập Tam nhìn lên cổ tay bị cắn đến chảy máu của bản thân, sau đó nhìn nhìn căn phòng trống vừa lạ lẫm vừa quen thuộc, đột nhiên cười thê thảm: “Cũng may là không bị bắt về đó.”

Dứt lời, Nguyên Thập Tam ngất lịm đi trên ghế.

Cứ thế, chuyện của mấy đứa trẻ, Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề đã biết được.

Hai người không kịp thay quần áo, vội vàng chạy đến nơi, nhìn thấy cổ tay Nguyên Thập Tam bị cắn đến chảy máu, đứng bên cạnh là hai tên chủ mưu Cố Miểu và Doãn Ngự Hàm.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Doãn Tư Thần nghiêm khắc hỏi.

“Các con làm gì ở đây?”

“Daddy, là lỗi của con.” Cố Miểu giành nhận trách nhiệm trước: “Là con cảm thấy Nguyên Thập Tam kỳ lạ quái gở, con sợ cô ta sẽ làm hại đến mọi người trong nhà chúng ta, cho nên con mới muốn thử thăm dò cô ta một chút. Chủ ý là con đưa ra, không có quan hệ gì với Ngự Hàm.”

“Không phải đâu, người đưa ra chủ ý rõ ràng là con. Daddy, mommy, con sai rồi.” Doãn Ngự Hàm cũng nhanh chóng thừa nhận sai lầm: “Con cho rằng cô ta là kẻ lừa gạt, đặc biệt đến lừa mọi người, cho nên con mới…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK