Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1574

Ngay sau đó, Cố Hề Hề nghe được tiếng gõ mỏng manh phát ra từ dưới sàn nhà bằng gỗ.

Cố Hề Hề thoáng sửng sốt, lập tức ngồi thụp xuống, cẩn thận lật thảm lên, lại phát hiện có một mảng đất có màu nhạt hơn nằm ngay dưới thảm.

Tiếng gõ vang đến rõ ràng hơn, Cố Hề Hề không chần chừ gì thêm, nhanh chóng lật tấm gạch lát lên, ngay phía dưới lại là một tầm cửa sắt.

Cố Hề Hề nhanh chóng mở cửa sắt ra thì nhìn thấy bên dưới là một lối đi ngầm.

Trong lối đi có mấy bóng người đã thong thả đi lại về phía này.

“Mợ chủ Doãn, xin cảm ơn.” Khúc Tranh Minh cất tiếng từ phía dưới nói vọng lên.

Cố Hề Hề sửng sốt, không ngờ là Khúc Tranh Minh.

“Hóa ra là cậu chín nhà họ Khúc à.” Cố Hề Hề bất chấp hỏi ngọn nguồn, lập tức đón bọn họ đi lên.

Ông cụ Khúc tuy trông rất uể oải song ánh mắt lại vẫn rất sáng.

Khúc Tranh Minh nhìn thấy Cố Hề Hề trong nháy mắt thì nét mặt thoáng giần giật nhưng rất khó để nhận ra.

Mấy người kia nhanh chóng bày bố lại sàn nhà về tình trạng như cũ, lùi sang đứng một bên.

“Tôi muốn nói chuyện với ông cụ đôi lời.” Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn Khúc Tranh Minh, nói: “Chỗ này là sân sau nhà tôi, rất ít có người sẽ ghé qua. Vì an toàn, tốt nhất các anh không nên ra khỏi phòng này. Bữa ăn hằng ngày tôi sẽ sai người mang đến.”

“Làm phiền.” Khúc Tranh Minh dịu dàng đáp: “Tôi sẽ dẫn theo mấy người khác, trước sắp xếp lại phòng chút đã.”

Cố Hề Hề gật đầu.

Khúc Tranh Mình không chần chừ gì mà dẫn những người khác tránh đi.

Cả không gian kiến trúc này vốn chỉ là chỗ nghỉ tạm, là một căn phòng chứa đồ để đặt một số đồ vật.

Ai lại ngờ được rằng, mấy căn phòng để đồ như này lại sẽ ẩn giấu một con đường ngầm phía dưới đâu chứ?

Cố Hề Hề còn chẳng thể ngờ được.

Nếu chẳng phải tự dưng Doãn Tư Thần cho cô hay tin tức này thì cô chẳng thể nào biết được chỗ sân sau còn có cả đường ngầm, lại cũng chẳng thể hay chuyện ông cụ Khúc lại sẽ trốn ra từ đường này được.

Cố Hề Hề vẫn cứ cảm thấy rằng, cô cần phải nói chuyện với ông cụ Khúc một lúc đã, hỏi cho rõ xem rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra thì vẫn tốt hơn.

Ông cụ Khúc cũng có ý như vậy

Ông gật đầu với Cố Hề Hề xem như là chào hỏi, bây giờ ông ta như thế này rồi, muốn làm lễ thì cũng bất tiện: “Cảm tạ mợ chủ Doãn.”

Ông ta nói chuyện ú ớ, nhưng Cố Hề Hề vẫn có thể nghe hiểu.

“Tư Thần nói cho tôi biết, nửa năm trước ngài có giao dịch với Tư Thần.”

Cố Hề Hề hỏi thẳng: “Để báo đáp, Tư Thần đồng ý với ngài, vào lúc ngài còn sống thì sẽ giúp ngài một lần.”

Ông cụ Khúc gật đầu.

“Thế nên, lần này tôi đến đây, thực tế là để tiếp ứng cho ngài, phải không ạ?” Cố Hề Hề hỏi.

Ông cụ Khúc lại gật đầu.

“Thế Khúc Tranh Minh là thế nào vậy ạ?” Cố Hề Hề hỏi: “Tư Thần bảo tôi sẽ cứu mạng ngài một lần, cũng không hề nhắc đến chuyện Khúc Tranh Minh sẽ cùng đến đây.”

Hiển nhiên, sự xuất hiện của Khúc Tranh Minh nằm ngoài sự tính toán của mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK