Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1116

“Vậy tôi đưa cô về.” Lâm Phong trầm ngâm khoác áo khoác cho Mộc Nhược Na, không quên nhấn mạnh: “Nhớ nhé, buổi trưa, tôi sẽ chờ cô đi ăn cơm chung đấy.”

Mộc Nhược Na cũng không từ chối, cùng Lâm Phong rời nhà ăn.

Mộc Nhược Na không để Lâm Phong đưa mình về mà thay vào đó, sau khi đưa anh ta về phòng, cô ấy quay trở lại tầng của mình, thay quần áo và lại lao vào cuộc thử nghiệm.

“Tổng giám đốc Mộc, cô xem thử báo cáo thí nghiệm này đi.” Vừa bước vào cửa, một nhà nghiên cứu đã đưa cho Mộc Nhược Na một phần dữ liệu thí nghiệm và hào hứng nói: “Đã xác định được thành phần nào có thể kéo dài khả năng dưỡng ẩm rồi. Thật sự rất hiếm. Chỉ có hạt của loại thầu dầu phụ này mới có thôi.”

Mộc Nhược Na gật đầu, nhận lấy bản báo cáo, đọc kỹ và nói: “Thêm số lượng vào, kiểm tra lại lần nữa đi.”

“Vâng ạ.” Nhà nghiên cứu nọ hào hứng quay lại, tiếp tục thử nghiệm.

“Gíam đốc Mộc, cô xem này. Hoạt động sau khi nghiền thành bột dường như không kéo dài lâu được.”

Một nhà nghiên cứu khác đến và đưa báo cáo cho Mộc Nhược Na: “Tôi đã sử dụng qua một số phương pháp khác rồi nhưng cũng không thể giữ cho nó được hoạt động trong một thời gian dài được. Đối với chúng tôi, nếu không thể duy trì hoạt động của nó trong thời gian dài và đẩy lùi chất bảo quản thì rất khó để đưa nó vào sử dụng trong mỹ phẩm.”

“Tôi hiểu rồi, cứ thử cách khác xem sao.” Mộc Nhược Na gật đầu, nói một cách bình tĩnh: “Đây là loại nguyên liệu mới được tìm thấy. Nó hoàn toàn khác với bất kỳ loại nào chúng tôi từng thấy trước đây, vì vậy mọi người hãy kiên nhẫn.”

Hết nhà nghiên cứu này đến nhà nghiên cứu khác lại đến báo cáo, Mộc Nhược Na nhặt tạp dề, buộc tóc lên và bắt đầu lao vào việc.

Mộc Nhược Na đang lắc cẩn thận ống nghiệm, cô ấy nghe thấy tiếng ai đó chạy đến và báo: “Tổng giám đốc Mộc, dung môi của chúng ta không đủ. Nếu chúng ta muốn tiếp tục thí nghiệm tiếp theo thì phải pha đủ dung môi càng sớm càng tốt.”

Trong tình huống này, người đầu tiên Mộc Nhược Na nghĩ đến đó là Hirayama Jiro, chỉ cần có anh ta ở đây thì không việc gì phải lo cả.

Nhưng suy nghĩ ấy liền bị cắt ngang khi cô ấy nhớ đến bản thân còn chiến tranh lạnh với anh ta, bây giờ chẳng lẽ vì chuyện dung môi mà cô ấy phải cúi đầu chịu thua trước hay sao?

Làm thế nào nó có thể được?!

Mộc Nhược Na lập tức bỏ đồ trên tay xuống nói: “Tôi đi mua sắm ngay, mọi người trước tiên cứ tiếp tục đi.”

“Vâng ạ.” Vài nhà nghiên cứu cùng đáp.

Nói rồi Mộc Nhược Na thay quần áo, vội vã đi ra ngoài.

Nhưng khi thang máy đi xuống một tầng vừa mở cửa, Mộc Nhược Na đã nhìn thấy Hirayama Jiro từ bên ngoài bước vào.

Cô ấy thất thần lùi lại, không hề có ý định chào anh ta.

Hirayama Jiro nhìn thấy Mộc Nhược Na cau mày hỏi thẳng: “Em đang làm thí nghiệm sao? Làm thí nghiệm gì thế?”

Mộc Nhược Na không thèm nói chuyện với anh ta, cô ấy phải đến bãi đậu xe.

Nhưng Hirayama Jiro đã đứng chắn trước cửa thang máy, không cho cô ấy rời đi.

“Tránh ra!” Mộc Nhược Na lạnh lùng nói: “Jiro, đừng giở trò nữa. Mộc Nhược Na tôi chưa bao giờ thích mấy trò này đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK