Chương 1566
Ngay sau đó, cánh của nhà họ Khúc được mở ra.
Lần lượt, các khách quý được kiểm tra cẩn thận và rời khỏi nhà họ Khúc.
Các khách quý của nhà họ Khúc cơ bản là bò hoặc lăn xuống để chạy nhanh hơn.
Bên ngoài trang viên của nhà họ Mặc và nhà họ Doãn vẫn đang mở cửa đón bọn họ.
Bọn họ đến nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp chạy đến trang viên nhà họ Doãn và nhà họ Mặc để cầu cậy sự giúp đỡ.
Phải biết rằng, mọi chuyện ở đây thật sự không hề yên ổn.
Nếu không được ai đó bảo vệ, có thể chết bất cứ lúc nào không hay.
Họ cũng không đến nỗi ngốc.
Dưới sự che chở bảo vệ của nhà họ Doãn và nhà họ Mặc, tính mạng của họ tạm thời được coi là an toàn.
Cuối cùng, nhà họ Mặc và nhà họ Doãn cũng đã mở rộng cửa lớn hoan nghênh chào đón các vị khách quý.
Một số người khi vừa bước vào trang viên của nhà họ Doãn và nhà họ Mặc, bắt đầu bật khóc không nói nên lời.
An toàn rồi, cuối cùng cũng an toàn rồi!
Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên bước đi nhanh chóng.
Cũng bởi cả hai đều là phụ nữ nên rất dễ khiến người ta hạ thấp cảnh giác, cùng với kỹ năng giao tiếp thuần thục của cả hai, bất kể thân quen hay không thân quen, giờ đây tất cả mọi người dường như thành người một nhà. Tất cả đều được xắp xếp ở trong trang viên của cả hai nhà.
Nhìn thấy đội ngũ tuần tra không ngừng hai tư trên hai tư trong trang viên cùng lực lượng vũ trang trong trang viên, những người này cuối cùng cũng gác được mối lo.
Lúc này tất cả bọn họ vừa đói muốn chết cộng thêm cả sợ muốn chết.
Cả một đêm không được nghỉ ngơi, tối cũng không được ăn chút gì.
Cả bụng sợ hãi còn thêm cả đói.
Bọn họ sớm đã gạt bỏ tri thức và khí chất qua một bên, chỉ cầu mong một bữa ăn no và một nơi trú ẩn an toàn.
Cố Hề Hề gọi đầu bếp tại nhà đồng thời mang cháo trắng và bánh mì đã chuẩn bị từ sớm để mọi người dễ ăn.
Những người vừa thoát khỏi nhà họ Khúc này, liền không quan tâm bữa sáng này đơn giản hay thô sơ, cũng không quan tâm thức ăn có hợp hay không, liền gắp thức ăn thậm chí ăn những miếng lớn.
Sau khi đã ăn no, mới nhận thức được nên cảm ơn chủ nhà, sau đó nhờ cậy chủ nhà liên lạc với người nhà của họ đồng thời bảo vệ an toàn cho họ trước khi được rời đi.
Cố Hề Hề đồng ý, nhưng cũng nói với họ rằng bởi vì tất cả các dây cáp mạng trong vòng một trăm dặm lân cận đã cắt, tất cả các trạm sóng đã bị phá hủy. trừ khi gọi từ vệ tinh, nếu không sẽ rất khó liên hệ với bên ngoài.
Cố Hề Hề cũng trấn an họ rằng người của bà đã bắt đầu dựng mạng lưới của riêng và từ từ liên lạc với bên ngoài.
Các lực lượng vũ trang ở đây đủ an toàn, lương thực ở đây đủ để nuôi sống họ.
Nghe câu này, tất cả những người ở đây đều cảm kích thậm chí còn muốn tôn xưng Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên làm nữ thần.
Bằng cách này, Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên đã vô hình chung có một tầm ảnh hưởng rất tốt.
Thậm chí, Cố Hề Hề còn nói Mặc Tử Huyên là người tốt nhất ở đây.