Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1990

Ý là: anh dám bắt nạt Tiểu Anh nhà em thử xem!

Thế này Doãn Ngự Hàm mới thu lại ánh mắt, dáng vẻ như không thèm để ý gì, tùy ý nhìn sang những nơi khác.

Lúc này Doãn Nhất Nặc mới yên tâm.

Mục đích hôm nay cô tới, chính là lo lắng anh ruột cô bắt nạt Tiểu Anh!

Tiểu Anh là người bạn tốt cùng nhau lớn lên từ nhỏ với cô, dù có là anh ruột cũng không thể bắt nạt được đâu!

“Oa! Sơn trang thật đẹp quá!” Trên chiếc xe thứ hai, Cảnh Thiếu Hoài vui sướng nhảy xuống tới, vừa quan sát phong cảnh chung quanh vừa kêu lên: “Mọi người mau xuống đây nhìn đi, sơn trang Lạc Hà này thật quá đẹp đi! Chị Tiểu Anh quả đúng là chị thần tiên! Xây dựng sơn trang này không khác gì tiên cảnh!”

Thượng Tiểu Cẩn nhảy xuống thứ hai, quan sát một vòng rồi cũng nói: “Trước giờ thẩm mỹ của chị Tiểu Anh chưa từng khiến chúng ta thất vọng đâu!”

Mộc Tử Việt xoa xoa đôi mắt vừa tỉnh ngủ: “Oa, quả nhiên không khiến mình thất vọng! Cuối cùng cũng không cần ngày ngày đối mặt với ống nghiệm. Lần này mình nhất định phải nghỉ ngơi cho thật tốt mới được!”

Mặc Ngữ Mặc Thuyết đi xuống cùng nhau, nhìn phong cảnh chung quanh, trăm miệng một lời nói: “Nghe nói chị Tiểu Anh nhập gia tuỳ tục, làm một bể bơi thiên nhiên, bọn mình không thể chờ được nữa!”

Tưởng Vân Sâm đi xuống nói: “Các cậu chỉ biết nhớ thương bơi lội. Ngược lại thật ra mình muốn ăn thịt nướng ở nơi đẹp như này!”

Vân Song hừ một tiếng, đi xuống, nhìn đông nhìn tây, không nói gì, nhưng nở một nụ cười. Hiển nhiên, cô cũng rất hài lòng cảnh sắc và hoàn cảnh nơi này.

Thân là nhà chiêm tinh, lực tương tác với thiên nhiên rất cao.

Mà mọi thứ nơi này đều là thiên nhiên nguyên sinh, dĩ nhiên Vân Song rất thích.

Không uổng công cô trông mong bay về nghỉ phép từ tỉnh Y.

Doãn Ngự Trinh mang theo một hộp đồ ăn vặt, đi ra cuối cùng, nói: “Các cậu chờ mình một chút…”

Mễ Tiểu Anh dẫn theo Cố Hề Hề cùng những người khác đi thăm toàn bộ công trình của sơn trang Lạc Hà, mặt mỉm cười nói: “Trước mắt cơ sở công trình đã hoàn tất toàn bộ. Ngoài ra còn có một số nơi điều khiển tinh vi, cần sang năm mới có thể xây dựng được, sẽ không ảnh hưởng đến cây trồng được trồng trên núi.”

Cố Hề Hề vỗ vỗ cánh tay Mễ Tiểu Anh, nói: “Làm rất tốt, vất vả cho cháu rồi.”

“Đều là nên làm ạ.” Mễ Tiểu Anh mỉm cười nói: “Phòng ngủ của bà chủ và ông chủ được thu xếp ở hướng chính đông tầng hai. Mở cửa sổ ra là có thể nhìn thấy biển hoa và bể bơi thiên nhiên mênh mông bát ngát, phong cảnh cực đẹp. Ngài có muốn qua đó nghỉ ngơi trước không ạ?”

Cố Hề Hề biết Mễ Tiểu Anh phải thu xếp cho những người khác, lập tức gật đầu nói: “Cũng được, cô đi phòng cô trước xem sao. Cháu dẫn theo những người khác đi tham quan đi.”

“Vâng, bà chủ.” Mễ Tiểu Anh quay người lại, vừa muốn mở miệng, đã đón nhận ánh mắt thâm thúy của Doãn Ngự Hàm.

Mễ Tiểu Anh suýt nữa không duy trì nổi nụ cười chuyên nghiệp trên mặt nữa.

Vừa rồi anh còn ở sau cùng trong đội, đi đến phía sau cô từ khi nào vậy?

“Tôi cũng có chút mệt mỏi, không bằng quản gia Tiểu Mễ cũng dẫn tôi đi phòng tôi xem, thế nào?” mặc dù Doãn Ngự Hàm không mang theo bất kỳ biểu cảm gì, đáy mắt lại không giấu được vẻ ngo ngoe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK