Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1842

“Cậu đã được lợi lại còn khoe mẽ hả.” Dư Khiết vạch trần lời nói của cô: “Để cậu nhàn rỗi thì nhất định cậu sẽ không vui.”

“Ha ha ha ha ha. Cuộc sống gian nan, có một số việc đừng vạch trần thế chứ Dư Khiết!” Cố Hề Hề cười nói: “Đi đi đi, mình đã gọi điện thoại cho Nhược Na và chị của mình, bọn họ sắp đến rồi.”

Doãn Tư Thần thấy Cố Hề Hề tươi cười thì đáy mắt cũng có ý cười, anh nói: “Mọi người cứ về nhà tụ tập thỏa thích đi, anh đến công ty một chuyến trước rồi tối sẽ tranh thủ về sớm chút.”

“Được.” Cố Hề Hề ôm Doãn Tư Thần một cái, sau đó thì vui vẻ phất tay tạm biệt Doãn Tư Thần.

Nhìn Cố Hề Hề cũng không ngẩng đầu lên mà đã theo chị em tốt đi mất, Doãn Tư Thần đứng ở tại chỗ, vẻ mặt đúng kiểu gió thu hiu quạnh.

Cứ thế mà đi rồi à?

Ngay cả quay đầu lại nhìn một cái cũng không có à?

Cái đồ không có lương tâm này!

Tiểu A nén cười, mở miệng nói: “Tổng giám đốc Doãn, xe của chúng ta ở bên kia.”

“Ừm.” Lúc này Doãn Tư Thần mới thu ánh mắt lưu luyến lại, đành phải đi một lối khác: “Đi thôi.”

Đến buổi tối, cuối cùng Mộc Nhược Na và Vân Mạc Dung cũng đã đến nhà họ Doãn, Cố Hề Hề đã sớm chỉ huy người dọn bàn ra.

Trên bàn đã bày ra không ít đồ ăn ngon, mọi người đang ngồi một chỗ thảnh thơi nói chuyện phiếm.

“Na Na, đến đây giúp với.” Cố Hề Hề nhìn thấy Mộc Nhược Na thì lập tức phất tay: “Cậu nướng thịt ngon hơn mình, cậu đến cậu đến đi!”

Mộc Nhược Na vén tay áo lên lập tức đi qua giúp.

Vân Mạc Dung nói: “Chị giúp được ít gì nào?”

“Chị, giúp em bày ra bàn.” Cố Hề Hề vẫy vẫy tay Vân Mạc Dung: “Chịu cơm tây bên nước ngoài đủ rồi, hôm nay em nhất định phải ăn cho đã luôn.”

Vân Mạc Dung mau chóng qua đó: “Sao? Ở nước ngoài Doãn Tư Thần không cho em ăn đồ ăn nước Hoa à?”

“Thế thì cũng không phải.” Cố Hề Hề trả lời: “Ngày nào cũng phải mở họp, mà lại có nhiều người ở các nơi trên thế giới như thế. Vì suy xét đến khẩu vị của mọi người nên trên cơ bản toàn bộ đều là tiệc buffet. Những tiệc buffet đó thì khỏi phải nhắc đến rồi. Tuy rằng Tư Thần có để người ta thiên vị em, nhưng mà ăn chưa đủ ghiền! Hơn nữa, thời gian ăn cơm rất ngắn, phần lớn thời gian còn phải đi họp đi họp, vốn không thể tĩnh tâm nhấm nháp đồ ngon. Ưm, ngon!”

Cố Hề Hề trực tiếp ăn một cái sủi cảo chiên trên tay Dư Khiết: “Dư Khiết, tay nghề của cậu cao lên trông thấy đấy.”

Dư Khiết cười trả lời: “Tất nhiên, đối xử tệ với ai cũng không thể đối xử tệ với dạ dày của mình!”

Mộc Nhược Na, Vân Mạc Dung và Dư Khiết chào hỏi nhau, Mộc Nhược Na vừa thuần thục lật thịt nướng vừa nói: “Tiệc ăn mừng lần trước của cô sao lại đơn giản thế? Muốn quan tâm cô thêm chút mà cũng không được.”

Dư Khiết cười nói: “Không đáng để huy động nhiều người.”

“Vậy thì khó mà nói.” Mộc Nhược Na nói: “Giờ cô đã là người đứng hàng đầu chính thức rồi.”

Vân Mạc Dung ôn nhu cười rồi nói: “Dư Khiết dựa vào thực lực mà nói chuyện, làm hay không làm thì đó đều là thứ yếu, ngay cả không làm thì người ngoài cũng sẽ không có ai dám coi khinh cô ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK