Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2166

Những người đứng xung quanh đều bật cười, hiển nhiên là cũng đồng ý với lời của cô Kim kia.

Đối với những người này mà nói, ngôi sao trong giới giải chỉ cũng chỉ là thứ để mua vui.

Những người đang ngồi đây, chỉ cần tùy tiện bốc một người thôi cũng có thể thu mấy ngôi sao nổi nhất vào trong túi mình, càng không nói đến những người trẻ tuổi chỉ vừa mới vào nghề không lâu này.

Coi trọng bọn họ, là phúc của bọn họ.

Những người đó đúng là có suy nghĩ như vậy.

Cô Kim kia cứ nhìn chằm chằm vào Minh Hâm, càng nhìn lại càng thích, không đợi Minh Hâm biểu diễn xong đã nhảy lên, nắm lấy cổ tay của Minh Hâm, nói: “Anh trai này tên là gì thế? Có hứng thú đi theo tôi không nào?”

Những người xung quanh lại cười ầm lên một trận.

Mặt của Minh Hâm lập tức đỏ cả lên vì tức giận.

Cậu ta không hiểu vì sao mình cứ gặp chuyện đen đủi như vậy chứ?

Không phải gặp được Tần Trọng thì lại gặp phải cô ấm nhà giàu?

Vì sao người hứng thú quan tâm đến cậu ta lại không phải Doãn Nhất Nặc?

Minh Hâm bị suy nghĩ trong đầu này của mình làm cho hoảng sợ, sắc mặt lại càng trở nên tái nhợt thêm.

Cô Kim kia thấy Minh Hâm tỏ ra sợ hãi mình như vậy lại càng tỏ ra hứng thú hơn: “Căng thẳng như vậy cơ à? Xem ra là vẫn còn non lắm!”

Lúc này, mấy người đứng quanh đó ồn ào: “Cậu mau đồng ý với cô Kim đi thôi! Theo cô Kim rồi, cậu muốn có bao nhiêu tài nguyên sẽ có bấy nhiêu tài nguyên! Tuy là cô Kim không ở trong giới giải trí, nhưng mà cô Kim lại có tiền đó, tùy tiện thôi cũng có thể đầu tư mấy chục triệu nhân dân tệ để cho cậu diễn, cậu muốn gì là có cái đó luôn!”

“Đúng đấy đúng đấy. Cô Kim hiếm khi lại coi trọng cậu, cậu đi theo đi thôi!”

“Ha ha ha ha ha ha.”

Mặt của Minh Hâm lại càng đỏ hơn.

Doãn Nhất Nặc đứng ở đằng xa, sắc mặt cũng trầm xuống.

Bắt nạt người cũng phải hỏi xem cô đã đồng ý hay chưa chứ!

Doãn Nhất Nặc sải bước đi đến, vừa đi vừa mở miệng nói: “Cô Kim thật là hăng hái quá nhỉ, coi trọng chú chó con của tôi sao?”

Nói xong, Doãn Nhất Nặc nhìn lên Minh Hâm ở phía trên sân khấu: “Còn đứng đấy làm gì nữa? Lại đây đi!”

Minh Hâm không thể ngờ rằng có thể gặp được Doãn Nhất Nặc ở đây, bỗng mặt lại đỏ bừng hết cả lên, cúi đầu ngoan ngoãn bước đến bên cạnh Doãn Nhất Nặc.

Cô Kim lúc đầu còn cảm thấy rất mất hứng, có người lại dám cướp người với cô ta.

Nhưng khi cô ta nhìn thấy người kia là Doãn Nhất Nặc, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sắc mặt thoáng chốc tái nhợt đi, giọng nói cũng có chút run rẩy: “Cô, cô Doãn? Cậu, cậu ta là người của cô ạ? Là tôi không biết điều, là tôi có mắt như mù rồi. Tôi sai rồi, tôi biết mình sai rồi!”

Cô Kim không để ý đến thể diện, còn tự tát mạnh vào mặt của mình, cuối cùng cũng không còn mặt mũi nào ở lại đây nữa, quay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK