Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1054

Ánh mắt Vân Mạc Dung sắc bén liếc qua.

Nhất Nhiễm lập tức câm mồm không nói thêm nữa.

Nhất Nhiễm nhẹ nhàng nở nụ cười: “Được rồi, được rồi, là anh sai, anh sai rồi!”

Anh ta có thể qua mặt đối với bất kì ai, lại duy nhất đối với Vân Mạc Dung không thể không ngoan ngoãn.

Lá gan của anh ta rất lớn, thậm chí đến Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân cũng dám tính kế, nhưng mà chỉ cần vừa nhìn thấy Vân Mạc Dung, liền sẽ theo bản năng cảm thấy thấp hơn một khúc, theo bản năng liền muốn nịnh nọt đối phương.

Vân Mạc Dung cũng cảm thấy đối với người đàn ông này không nên dễ dàng mềm lòng, xoay người liền tránh ra.

Những ngày kế tiếp, đều là Vân Mạc Dung tự mình điều trị thân thể cho Nhất Nhiễm.

Mỗi ngày, Vân Mạc Dung đều sẽ châm kim cho Nhất Nhiễm trước bữa sáng, đun thuốc, sau đó phối hợp ba bữa cơm cho anh ta.

Ngay từ đầu, nhóm người chung quanh còn không phục.

Nhưng mà cùng với thân thể của Nhất Nhiễm tốt lên từng ngày, bọn họ có không phục cũng không được!

Hôm nay, Vân Mạc Dung bưng mâm vào phòng của Nhất Nhiễm.

Vừa đúng lúc Nhất Nhiễm đang thay quần áo.

Vân Mạc Dung không nghĩ tới anh ta vậy mà lại không đóng cửa, sợ tới mức lập tức lui về phía sau vài bước, cúi đầu nói: “Tôi cái gì cũng chưa thấy.”

Nhất Nhiễm vừa cài cúc, cười khẽ lên: “Nhìn thấy cũng không có gì không được.”

Sắc mặt Nhất Nhiễm đã tốt lên rất nhiều, màu da trên người cũng đã trở nên bình thường rất nhiều, không hề giống như vẻ trắng bệch bệnh tật.

Chờ Nhất Nhiễm ăn mặc chỉnh tề, Vân Mạc Dung mới cúi đầu tiến vào, đem mâm đặt ở trên bàn nói với Nhất Nhiễm: “Hôm nay tôi sẽ lại châm thêm một lần cho anh, uống thêm một lần thuốc nữa, liền sẽ không có việc gì.”

Nhất Nhiễm bình tĩnh ngồi xuống, liền nhìn Vân Mạc Dung như vậy, đột nhiên mở miệng nói: “Hôm nay chúng ta đừng vội châm kim uống thuốc, hôm nay em ở bên tôi được không?”

Ngón tay Vân Mạc Dung nhẹ run rẩy một chút: “Được.”

Nhất Nhiễm chống cằm, liền cứ như vậy nhìn Vân Mạc Dung, ánh mắt ôn nhu phảng phất như một hồ nước trong trẻo.

“Anh nhìn tôi như vậy làm cái gì?” Vân Mạc Dung buộc chính mình dời tầm mắt đi: “Ăn cơm trước đi.”

“Em đút cho tôi ăn đi.” Trong thanh âm của Nhất Nhiễm mang theo một chút giọng điệu làm nũng, cũng mang theo một chút ý ngọt ngào.

Từ khi Vân Mạc Dung tiếp nhận nhiệm vụ chăm sóc cho Nhất Nhiễm, mối quan hệ giữa hai người tựa hồ đã xảy ra một chút phản ứng hoá học vi diệu.

Nhất Nhiễm thường thường sẽ tạo cho Vân Mạc Dung một ít kinh ngạc vui vẻ nho nhỏ, ví dụ như tặng một món quà nhỏ, đều là do Nhất Nhiễm tự tay làm.

Vân Mạc Dung cầm món quà mà Nhất Nhiễm tặng, tự mình cũng nhịn không được tán thưởng anh ta khéo tay.

Rõ ràng chỉ là những món đồ thủ công bằng gỗ, lại rất tinh xảo và sống động như thật.

Mấy ngày này, trên bệ cửa sổ của Vân Mạc Dung luôn bày biện rất nhiều đồ vật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK