Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 948

Chẳng lẽ nói, lần trước anh ta cố hết sức ra viện cũng phải đi sân bay đón người, chính là đi đón người phụ trách của công ty Danny sao?

Cẩn thận tính toán lại một hồi, thật sự đúng là như vậy.

Ngày đó đúng là thời gian mà người phụ trách trong nghành về nước.

Vân Mạc Dung mang tâm trạng cực kỳ khó hiểu nhắn tin cho anh ta: “Nhất Nhiễm, sắp tới có phải anh cần đi bàn bạc một thương vụ hợp tác hay không?”

“Đúng vậy.” Anh ta phản hồi tin nhắn cực kỳ nhanh: “Cô yên tâm, đợi khi thân thể khá lên rồi, tôi sẽ đi gặp đối phương.”

“Vậy sao? Vậy đành mỏi mắt mong chờ thôi!” Khi cô ấy gửi tin nhắn này đi, nhanh chóng cười thầm trong bụng.

Không biết một ngày nào đó khi ngài Nhất Nhiễm phát hiện ra người mà anh ta cần bàn bạc lại là người của mình thì sẽ có biểu hiện như thế nào đây?

Trong biệt thự.

Nhất Nhiễm cất kỹ điện thoại, khóe môi cong cong, lộ ra nụ cười đắc ý.

Thiên kim của nhà họ Vân, quả thật là danh bất hư truyền, khó trách năm đó lại khiến cho nhiều người đổ xô theo đuổi như vậy.

Mặc dù có thay thân đổi xác thì ánh sáng vẫn như cũ tỏa ra xung quanh, khiến cho người khác phải ngoái lại mà nhìn.

Vân Nặc, chính là tôi đã khiến cho cô sống lại một lần nữa.

Cho dù tôi không thể thu hồi vốn được, nhưng cũng muốn thu lại một chút lãi.

Hay là… cô cùng tôi sinh một đứa bé, có được không?

Có lần Cố Hề Hề vừa về đến nhà, đã thấy Doãn lão phu nhân đang sai bảo mấy người giúp việc trong nhà thay đổi lại chút trang trí trên trần nhà.

Cố Hề Hề tức khắc dấy lên lòng tò mò, sáp lại hỏi:

“Bà nội, bà đang bận làm gì đó ạ?”

Doãn lão phu nhân thấy Cố Hề Hề, nụ cười vốn luôn hiện trên mặt vẫn nở rộng trên môi:

“Hề Hề về rồi đấyà? Con cho người đem bánh nhân hoa đến nhỉ, bánh ngon lắm. Tay nghề của bên thông gia càng ngày càng lên tay đấy. Còn cái này ấy hả, mấy thằng nhóc thối kia không có ở nhà, bà vội kêu người dọn dẹp lại nhà cửa một chút ấy mà, chứ nếu không đợi chúng nó về nhà một cái là thể nào cũng quậy tung lên rồi quấy bà già này cho xem!”

Ngoài miệng thì chê bai thế thôi, chứ thân thể bà cũng còn thật thà lắm.

Doãn lão phu nhân chắc cũng chưa biết có một câu ngạn ngữ nói chính xác tình trạng hiện giờ của bà thế nhỉ.

Cơ mà, đúng là ba đứa con của Cố Hề Hề rất là dính bà cố của chúng.

Có cái gì ăn ngon, cái gì hay ho, là đều nhớ tới bà cố trước nhất.

Thế nên bây giờ chuyện khiến Doãn lão phu nhân vui vẻ nhất chinh là ở nhà chơi với cháu, à không, chơi với chắt.

Niềm cầu vui lớn nhất hiện thời của Doãn lão phu nhân không gì khác là sống lâu thêm hai ba năm, để nhìn thấy đám trẻ có thể thành gia lập nghiệp.

“Bà nội ơi, ba con khỉ con kia vẫn còn ở trại huấn luyện mà, chưa thêm dăm ba tháng nữa là vẫn chưa về đâu ạ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK