Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1622

“Mình bỏ ngoài tai những lời đồn đại vô căn cứ với những áp lực của vô số người đè ép, mình kiên trì làm luật sư bên cạnh tổng giám đốc Mặc. Người khác đều nói rằng mình là người có tâm cơ sâu, có ý định gần gũi người có thế lực nên được lợi trước. Mình thật sự rất muốn hỏi bọn họ là, Dư Khiết tôi không thể tự mình cố gắng sao? Dư Khiết cứ phải dựa vào đàn ông mà không thể tự dựa vào mình mà sống thật tốt sao? Sự ác cảm của thế giới này đối với phụ nữ chúng ta quá sâu sắc. Tại sao không thể công bằng công chính mà nhìn vào những nỗ lực phấn đấu của chúng ta chứ?”

“Tổng giám đốc Mặc là người đàn ông giỏi giang như vậy, ai mà không thích cơ chứ? Nhưng mình lại càng thích một cuộc sống tự do tự tại hơn, một cuộc sống không phải trả giá bằng trách nhiệm. Mình không ngốc, mình biết rất rõ ràng rằng, nếu về làm dâu nhà họ Mặc thì sẽ có ý nghĩa như thế nào. Nhưng mình chỉ là một người bình thường mà thôi, mình chỉ muốn có một cuộc đời đơn giản mộc mạc.”

“Mình hiểu, mình hiểu.” Cố Hề Hề an ủi Dư Khiết.

Đứng trước mặt Cố Hề Hề, Dư Khiết đã trút ra hết những nỗi uất ức, áp lực kìm nén bao năm qua.

Cố Hề Hề dỗ dành Dư Khiết khóc khoảng một lúc, cảm xúc của Dư Khiết mới dần dần khá hơn.

Dư Khiết cảm thấy có chút ngại ngùng: “Cô Hề Hề, thật ngại quá đi mất, hôm nay khiến cậu thấy chuyện cười rồi.”

Cố Hề Hề thở dài một tiếng, nói: “Gánh nặng mà cậu tự đè ép bản thân mình quá nhiều rồi.”

Dư Khiết cười không ra tiếng: “Những con người ở trên thế giới này, có mấy người không vác lấy gánh nặng mà đi về phía trước chứ?”

“Cậu rất thông minh.” Cố Hề Hề mỉm cười nhìn cô ấy, cô cổ vũ: “Người thông minh, sẽ luôn biết làm thế nào để có được hạnh phúc.”

Dư Khiết cũng cười theo Cố Hề Hề: “Có hạnh phúc không thì mình không biết, nhưng mà mình biết rằng, người thông minh sẽ biết cách sống sót, người mà học được cách sống sót thì sẽ không chết được. Bây giờ mình có thể làm việc ở bên cạnh tổng giám đốc Mặc, có được lương cao, phúc lợi cũng cao, tương lai già rồi cũng sẽ có tiền lương hưu cao. Chỉ cần như vậy thôi cũng đủ rồi, mình đã không còn những ước mơ nào muốn theo đuổi nữa cả.”

“Vậy, Mặc Ngôn và Mặc Thuyết thì sao?” Cố Hề Hề không khỏi hỏi cô ấy: “Nếu như một ngày nào đó bọn nó đến nhận lại cậu thì phải làm sao?”

Dư Khiết cười thoải mái nói: “Nếu như bọn nó cần mình, mình sẽ cố hết sức giúp đỡ chúng. Nếu như mình không làm được, mình cũng sẽ nói rõ là mình không làm được. Còn nếu như chúng cần một người cấp dưới làm việc, mình sẽ là một nhân viên đủ tiêu chuẩn. Nhưng nếu bọn chúng cần là một người mẹ, mình sẽ không làm mẹ của bọn chúng.”

Câu trả lời của Dư Khiết rất đơn giản, gọn gàng không có bất cứ rườm rà nào.

Cố Hề Hề có chút ngưỡng mộ nhìn Dư Khiết, bản thân cô cũng không thể tự do thoải mái làm như vậy được.

Dư Khiết thật là một người phụ nữ kỳ lạ.

“Bởi vì người thông minh mới sống được lâu mà.” Dư Khiết cảm khái nói: “Nhà họ Mặc sẽ không chấp nhận để một người mẹ có thân phận không rõ ràng xuất hiện đâu. Nhưng mà họ sẽ chấp nhận một người luật sư xuất sắc giỏi giang tồn tại ở nơi này.”

Cố Hề Hề cười nhẹ: “Phải.”

Dư Khiết hít một hơi thật sâu, nói: “Cảm ơn cậu hôm nay đã lắng nghe mình nói nhiều như vậy, mình cảm thấy trong lòng đã dễ chịu nhiều hơn rồi. Đợi lần này khi trở về, mình sẽ hoàn toàn giải quyết những phiền phức của nhà mình. Mình không để lại mầm mống hại đến sự nghiệp tương lai của bản thân mình được.

“Có cần mình giúp gì không?” Cố Hề Hề hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK