Chương 2066
Bị lừa rồi!
Đây là do cô ta quá quan tâm nên dễ bị loạn!
Quên mất lòng dạ của Doãn Ngự Hàm!
Nhưng mà hiện tại nói gì đi nữa cũng không còn kịp!
Ai bảo cô ta không giữ được bình tĩnh, chủ động đưa ra yêu cầu muốn cùng nhau nói chuyện trên trời dưới đất chứ?
Mễ Tiểu Anh tức giận ngồi xuống chỗ của mình, chui vào ống chăn, cô ta dựa trên giường lớn không biết nên nói gì mới đúng.
“Không phải em muốn nói chuyện với tôi sao?” Doãn Ngự Hàm còn làm ra vẻ, Mễ Tiểu Anh nhìn mà thấy ngứa răng.
Cũng may Mễ Tiểu Anh không phải là loại người ít nói, tùy tiện chọn một chủ đề cô ta cũng có thể ngồi nói chuyện.
Thế là Mễ Tiểu Anh hỏi đám Doãn Ngự Hàm ở lại sơn trang Lạc Hà lâu như vậy, có làm lỡ chuyện của công ty không.
“Làm lỡ chuyện thì không đâu.” Doãn Ngự Hàm cười nhẹ nói: “Khuê Sinh rất tài giỏi. Với cả công ty nuôi nhiều người như vậy, không phải là để bọn họ ăn không ngồi rồi! Trừ những lúc có chuyện gấp cần giải quyết ngay là bọn họ sẽ gửi đến chỗ này cho tôi, những chuyện nhỏ khác cũng sẽ có người trong công ty phụ trách giải quyết. Cuốn năm kiểm tra, có thành tích tốt thì thăng chức, còn thành tích kém, một là bị giảm lương hai là chào tạm biệt. Từ trước đến giờ nhà họ Doãn không nuôi đám sâu mọt. Huống chi có bố ở đó, không ai dám lừa gạt. Đúng rồi, tôi nghe nói em muốn mở rộng sơn trang Lạc Hà à?”
Mễ Tiểu Anh gật đầu nói: “Đúng là có ý định như vậy. Bởi vì vừa rồi mở tiệc tiếp khách, tôi phát hiện kiến trúc của tòa nhà chính chưa đủ. Rất nhiều hạng mục giải trí đều không tổ chức được. Mặc dù ban đầu dự tính dùng Lạc Hà sơn trang để gieo trồng một số hạt giống. Nhưng tôi cũng đã khảo sát qua rồi, tốt nhất là những hạt giống này nên dùng các phương pháp khoa học gieo trồng để có hiệu quả hơn. Không chỉ có thể tiết kiệm đất, còn có thể nâng cao sản lượng. Cho nên tôi muốn mở vài nhà kính năng suất cao trên núi, nuôi dưỡng theo phương pháp khoa học. Như vậy không chỉ có thể tiết kiệm đất, còn có thể làm thêm chuyện khác. Tôi thấy mọi người rất thích sơn trang Lạc Hà, khí hậu ở đây cũng rất tốt, nên muốn xây dựng thêm vài chỗ để mọi người càng thêm thoải mái vui vẻ. Tôi và bà chủ đã chuẩn bị báo cáo, có thể thử một chút.”
“Có bản vẽ cụ thể không?” Doãn Ngự Hàm hỏi.
“Có có. Anh chờ tôi một chút, tôi đi lấy cho anh xem, mấy ngày trước tôi vừa vẽ xong.” Nhắc đến việc này, Mễ Tiểu Anh lập tức có hứng thú, cô ta quay người mở chăn ra đi tới chỗ để văn bản tài liệu rồi cầm một xấp giấy tới đưa cho Doãn Ngự Hàm nói: “Anh nhìn thiết kế của tôi và nhìn kế hoạch xem.”
“Được.” Doãn Ngự Hàm cũng không khách sáo với Mễ Tiểu Anh, anh ấy đưa tay nhận lấy rất nghiêm túc nhìn xem rồi nói: “Bản thiết kế này của em có thể thử làm xem. Không chỉ có thể đảm bảo kỳ thu hoạch, còn có thể ngăn cản thời tiết ảnh hưởng tới.”
“Đúng là vậy.” Mễ Tiểu Anh lập tức tỉnh táo tinh thần nói: “Những ngày mưa giông trước đây đã cuốn trôi không biết bao nhiêu ruộng đồng, hủy đi rất nhiều mùa màng, tôi thật sự rất đau lòng. Vất vả gieo trồng mà lại thành ra như vậy! Nhưng nếu có những công trình này, khi thời tiết xấu cũng không cần sợ nữa! Cho dù mưa to gió lớn cũng không sợ nhà kính bị sụp hay bị gió thổi bay mất! Với cả tôi muốn sửa chỗ này thành cái bể chứa nước, không phải để bơi, mà vì dự phòng khi thời tiết xấu cũng sẽ có nước dùng. Còn có chỗ này, anh xem, tôi đã nhìn qua rồi, chỗ này có thể kiểm tra một chút. Tôi thấy vết chắc chắn ở nứt này có thứ gì đó. Còn có nơi này, nơi này…”
Nhắc đến công việc, tinh thần của Mễ Tiểu Anh tăng lên, cô ta hào hứng lôi kéo Doãn Ngự Hàm trò chuyện.
Doãn Ngự Hàm nghe rất nghiêm túc, ánh mắt cũng rất chăm chú, anh ấy và Mễ Tiểu An sửa vài chỗ để bản thiết kế hoàn thiện hơn.