Chương 1948
“Cảm ơn anh.” Khương Hữu rất vui mừng ôm Khương Tả vào trong cánh tay, nũng nịu nói: “Em biết là anh trai em hiểu rõ em nhất.”
“Nhưng có điều, hiện tại anh vừa mới lâm vào vòng luẩn quẩn, lại không hiểu biết nhiều về Doãn Ngự Hàm. Có rất nhiều lúc không muốn phụ thuộc vào em. Em có dung mạo xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, có thể nắm bắt được cơ hội hay không tùy thuộc hết vào bản thân em.” Khương Tả nói.
“Điều đó là đương nhiên.” Khương Hữu nói một cách rất tự tin: “Hôm nay trong suốt buổi yến tiệc em đã thấy rằng không có ai xinh đẹp hơn em. Vì vậy em nhất định sẽ không bỏ cuộc.”
Hai ngày sau.
Đường Đức đã cắt một bộ âu phục rất tinh tế, ngồi chờ ở phòng khách của Tập đoàn tài chính Doãn thị.
Một lát sau, Mễ Tiểu Anh mặc một bộ quần áo công sở màu kem đi tới đem theo tập tài liệu.
“Rất xin lỗi, đã để em đợi lâu rồi.” Mễ Tiểu Anh vừa bước vào cửa liền nói: “Tôi đã sửa soạn lại cho hợp lí những tài liệu về công ty trò chơi, mời Đường tiên sinh xem qua nột chút.”
“À, không vội mà.” Đường Đức thoáng nhìn Mễ Tiểu Anh với ánh mắt đầy thèm khát, anh càng tham vọng muốn có được cô. Hôm nay, lúc anh đi qua thành phố S, anh đã hoàn toàn rung động rồi.
Hơn hai mươi năm trước, kinh tế của tập đoàn tài chính Doãn thị đã chiếm tới hơi một nửa của thành phố S, vậy mà bây giờ rõ ràng là Doãn thi đã có danh tiếng khác.
Nghe nói, ban lãnh đạo của thành phố S khi ban hành chính sách gì đó thì đều phải xin ý kiến của nhà họ Doãn.
Bởi vì hiện nay nhà họ Doãn không chỉ nắm trong tay kinh tế của thành phố S mà đồng thời còn hạn chế thế lực của cả mấy thành phố gần đó nữa.
Bây giờ không ai có thể khiến nhà họ Doãn phá sản, điều này rất có ý nghĩa với mấy ngàn người thất nghiệp.
Có thể thấy tập đoàn tài chính Doãn thị có ảnh hưởng rất lớn đối với nơi này.
Đồng thời, nếu nhà họ Doãn đã bỏ vốn ra đầu tư sản xuất cái gì thì sẽ không có bất kì cái gì không thể thu được lợi nhuận.
Bây giờ Doãn Ngự Hàm, còn hơn Tổng giám đốc Doãn năm đó, đúng là trò giỏi hơn thầy. Anh đã phát triển sản nghiệp nhà họ Doãn vô cùng vững chắc, tất cả công việc của nhà họ Doãn đều không ngừng phát triển.
Doãn Nhất Nặc, tiểu thư của nhà họ Doãn, cũng đảm nhiệm một vị trí không mấy quan trọng trong ban lãnh đạo của tập đoàn tài chính Doãn thị, bình thường từ chuyện nhỏ cho đến chuyện lớn đều là do Mễ Tiểu Anh đại diện đứng ra giải quyết.
Mặc dù là như vậy nhưng nhà họ Doãn vẫn sắp xếp cho Doãn Nhất Nặc sử dụng một tầng.
Hiện tại, Mễ Tiểu Anh đang nắm trong tay cả tầng này.
Chẳng phải như thế nghĩa là tiểu thư nhà họ Doãn lại hơn hẳn tiểu thư nhà họ Doãn sao?
Đường Đức nhìn Mễ Tiểu Anh, giống như đang nhìn một cô búp bê vàng phát ra ánh hào quang vậy.
Anh cảm thấy mình đã xem nhẹ giá trị của Mễ Tiểu Anh rồi.
Nếu như anh thực sự có thể lấy được Mễ Tiểu Anh thì tập đoàn tài chính Doãn thị sẽ cho Mễ Tiểu Anh một phần công ty làm của hồi môn!
Vừa mới tưởng tượng đến đây, Đường Đức đã kích động đến mức các ngón tay run hết lên.
Một công ty của tập đoàn tài chính Doãn thị chắc phải có giá trị đến gần chục nghìn tỉ!
“Đường tiên sinh?” Mễ Tiểu Anh nhìn Đường Đức với vẻ khó hiểu, vì sao mà từ lúc Mễ Tiểu Anh vừa bước vào, Đường Đức dường như có gì đó không được thoải mái cho lắm?